Chương 1 - P2

PHẦN 2:ĐIỀU ƯỚC CỦA BÚP BÊ SỨ
“Có bao giờ bạn nghĩ rằng,khi bạn giữ một vật gì bên người quá lâu,bạn sẽ phải chia sẽ linh hồn mình cho nó…Và khi nó đã là một thực thể sống có linh hồn…”
Một buổi chiều mưa tầm tả,tiếng mưa át cả tiếng chuông tan trường…
Nhân Mã từ cầu thang tất tả chạy xuống,thấy cặp mình nhẹ tênh mới biết hôm nay quên mang ô mất rồi.Chết thật,phải chi nghe lời mẹ từ đầu thì đâu đến nỗi!
Sân trường Twenty Stars ồn ào với những bước chân vội vả về nhà,nhưng tiếng ồn rồi cũng thưa dần khi học sinh lần lượt về hết cả.Chỉ còn lại tiếng mưa rơi.
Chết rồi,mưa như vầy làm sao mà về!-Nhân Mã đang bồn chồn không yên thì chợt nhận ra vẫn còn Cự Giải đang đứng thui thủi 1 mình dưới mái hiên.
Cậu ta đang nâng niu vật gì đó…
_Cậu đứng đây có 1 mình à?-Nhân Mã mom mem lại gần.
_Ai nói mình chỉ có 1 mình!-Cự Giải ngước mặt lên cười dịu dàng-Mình còn có Tiểu Ngư bên cạnh này!
Cự Giải đưa con búp bê bằng sứ trong tay cho Nhân Mã xem.Con búp bê quả nhiên rất đẹp.Tóc dài,mắt xanh,môi chúm chìm và 2 má trái đào.Bộ Kimono trên người nó cho thấy nó đến từ Nhật Bản.Búp bê sứ của Nhật rất đáng yêu,nhưng nó làm cho Nhân Mã cảm thấy rờn rợn với cái cách nó nhìn chằm chằm vào người đối diện.
Con búp bê này có cài gì đó rất quen,thật sự rất quen!
“Mình từng thấy nó ở đâu rồi nhỉ?”-Nhân Mã nghĩ bụng.
_Tiểu Ngư theo mình từ hồi tiểu học lận đó!-Cự giải tiếp tục mê mải con búp bê-Nó là quà sinh nhật năm lên 7 của mình.
_Năm lên 7 ư?Cậu giữ nó lâu vậy sao Cự Giải?
________o0o________
Buổi trưa,giờ ra chơi,…
Cự Giải vẫn đứng ở hành lang 1 mình,lặng lẽ vuốt tóc con búp bê,trò chuyện với nó 1 mình và cười rất thích thú.Nhân Mã ngồi trong lớp học ồn ào bởi tiếng cười đùa của các học sinh khác,nhìn Cự Giải 1 cách lạ lẳm.Cô bổng kéo ghế bước ra hành lan