Chương 56: Lộ tẩy

Edit: Nhược Vy

Beta: Quanh

So với nhà họ Thẩm và nhà họ Thương, quy mô tập đoàn Lục thị nhỏ hơn, nhưng cũng xem như là công ty lớn ở thành phố Giang. Ba tập đoàn tạo thành thế chân vạc, kiềm chế lẫn nhau, có hợp tác cũng có cạnh tranh.

Nhà họ Thẩm chỉ có một người con trai và một người con gái, con trai đi làm diễn viên, con gái thì không nên thân, cũng may mấy năm nay sức khỏe Thẩm Túc Sơn tương đối tốt, có thể độc lập gánh vác sự phát triển của tập đoàn.

Con trai nhà họ Thương thì lại không chịu thua kém, cho nên Thương Ngôn mới có thể nghỉ hưu sớm, thanh thản hưởng phúc.

Nhà họ Lục nhiều con nối dõi, ba đứa con chính thống và một đứa con riêng, đều là con trai, nhưng cả ba đứa con trai đều không nên thân, đứa con trai nhỏ nhất, cả ngày không làm việc đàng hoàng, chạy đi diễn kịch khắp nơi cùng đoàn kịch, dốt đặc cán mai chuyện làm ăn; hai đứa con trai lớn thì tính cách nóng nảy, hám lợi đen lòng chạy theo quyền thế, hai người chia cắt công ty dưới trướng tập đoàn, tính kế nghi ngờ lẫn nhau, làm cho tập đoàn chia năm xẻ bảy, ban quản trị tập đoàn và nhân viên cũng phân chia thành hai phái rõ ràng.

Giang sơn mà ông Lục nỗ lực, cực khổ gây dựng, có vẻ sẽ bị hủy hoại trong tay hai đứa con ngu ngốc vô năng.

Mặc dù Lục Vô Khuyết lải nhải muốn đối đầu với tập đoàn Thương thị, nhưng hai người anh cả ngày tranh đấu nội bộ căn bản sẽ không để trong lòng, họ theo đuổi nguyên tắc "Trừ ngoại thì phải an nội", hại chết đối phương trước đã rồi nói.

Cho nên Thương Giới không cần phải để chuyện này trong lòng, bây giờ chuyện anh tương đối lo là Lục Vô Khuyết sẽ sinh ra lòng hiếu kỳ với Lâm Xuyên.

Lục Lâm Xuyên được nuôi ở nhà họ Thương từ nhỏ, ngoại trừ ông Lục, cả nhà họ Lục không có người thứ hai biết, họ đều cho rằng, đứa con riêng không ai quan tâm này đã chết ở bên ngoài rồi.

Trên thương trường, Thương Giới chưa bao giờ là hạng người lương thiện, tâm lý vững vàng, biết nhìn xa, thủ đoạn lại sắc bén, tác phong cứng rắn tàn nhẫn, có dã tâm.

Anh và Lâm Xuyên đã sắp xếp một bàn cờ từ sớm, giờ sản nghiệp nhà họ Lục chia năm xẻ bảy, tài vụ tài sản ngày càng sa sút, giá cổ phiếu cũng điên cuồng tụt giảm, đúng là thời cơ tốt nhất để thâu tóm.

Nếu có thể mượn cơ hội này thu mua lại Lục thị, đối với tập đoàn Thương thị mà nói, trăm lợi không hại.

Đây cũng là thời cơ báo thù rửa hận tốt nhất của Lâm Xuyên, tất cả những nhục nhã mà anh ấy phải chịu, giờ phải trả lại tất cả.

Hiện tại Thương Giới đang ở giữa hai người con trai lớn nhà họ Lục, cả hai đều có ý đồ mượn tay Thương Giới, đối phó với nhau, bởi vậy mà cung phụng anh.

Tình hình này tuyệt đối có lợi cho Thương Giới, Lâm Xuyên là phụ tá đắc lực của anh, thường xuyên tiếp xúc với nhân viên tập đoàn Lục thị, quan hệ không tồi.

Thế nhưng vào lúc mấu chốt nhất lại xảy ra chuyện, Thương Giới hơi giận, đương nhiên Lâm Xuyên cũng rất khó chịu.

Anh ấy thích Minh Cẩn, đây là chuyện căn bản không thể nào khống chế, ý định ban đầu của anh ấy chỉ là đi mừng sinh nhật cô ấy mà thôi, tất cả những chuyện xảy ra vào hôm qua, hoàn toàn không trong dự liệu.

Mà Giang Tỉnh Tỉnh hoàn toàn không biết gì về những sắp đặt của hai người đàn ông kia, sau khi kỳ nghỉ phép kết thúc, cô lại bắt đầu bận rộn tham gia những hoạt động công ty sắp xếp, đồng thời tiếp nhận một bộ phim cung đấu – 《 Phượng Loan 》.

Đối với Giang Tỉnh Tỉnh, diễn phim cung đấu cũng xem như tương đối thuận buồm xuôi gió, dù sao thì cô cũng từng đóng《 Thái giám tổng quản thâm cung bí sự 》....

Quên đi, đoạn lịch sử đen tối, không đề cập đến cũng được.

Tóm lại, Giang Tỉnh Tỉnh vô cùng vui vẻ vì có thể nhận bộ phim này, kịch bản phim cung đấu đều có phần tương tự nhau, mưu kế tiền triều và hậu cung tranh đấu, con đường vươn lên của nhân vật nữ chính cũng gần như đã cố định.

Tú nữ vào cung, phải thông qua Thượng Cung Cục [1], bộc lộ bản thân, sau đó được nữ quan [2] cấp cao, thậm chí là phi tần hậu cung thưởng thức, càng vì trí tuệ và mỹ mạo, cộng thêm hào quang của bản thân, nhận được sủng ái của Hoàng Đế. Sau đó bị ép cuốn vào tranh đấu giữa các phi tần, bắt đầu giúp phi tử bạch liên hoa [3] tranh sủng, nhiều lần thành công, càng thêm được Hoàng Thượng thích, cũng trở thành cái đinh trong mắt của phi tần hậu cung. Vì thế bị vu oan hãm hại, tìm cơ hội phản kích, cuối cùng thăng cấp thành công, đi lên phi vị, thậm chí là hậu vị.

[1] (尚宮局): nắm giữ mọi việc chung trong cung. Cơ cấu gồm: Ti kí (司記); Ti ngôn (司言); Ti bộ (司簿); Ti vi (司闈); Lục cục xuất nạp văn tịch đều phải thông qua Thượng cung cục này.

[2] Nữ quan: Nữ quan (女官), hay còn gọi Cung quan (宮官) hoặc Sĩ nữ (仕女), là Lady-in-waiting, Court Lady hoặc Palace Attendant, là những từ hay dùng để gọi các cao cấp trong cung đình phong kiến.

[3] Bạch Liên Hoa: Hoa sen trắng, nghĩa bóng dùng để chỉ những cô gái luôn tỏ ra trong sáng, ngây thơ, vô tội.

Kịch bản thì đã định, nhưng cốt truyện chệch đi khá nhiều. Bộ phim này không nặng nề như 《 Bạch trú chi thành 》 hay 《 Lời nói dối chốn đất đỏ 》, cốt truyện khá nhẹ nhàng, cho nên Giang Tỉnh Tỉnh diễn tương đối thoải mái, cốt truyện đơn giản không cần quá nhiều cảm xúc phức tạp, dễ như trở bàn tay.

Chỉ cần kỹ thuật diễn của vai chính tốt, dù cốt truyện có thiểu năng trí tuệ thế nào cũng có thể cứu vớt được một phần.

Huống gì, kịch bản bộ 《 Phượng Loan 》 này do một biên kịch chuyên làm phim cổ trang tương đối nổi tiếng viết, cốt truyện cũng không tệ.

Chỉ nhìn kịch bản và đội hình diễn viên là có thể biết, chắc chắn bộ phim này có thể được chú ý.

Trong lúc Giang Tỉnh Tỉnh đang bận rộn đóng phim, mẹ của Thương Giới - Mai Ngọc lại nhận được tin nhắn của phu nhân nhà họ Thẩm – Phạm Nhã Trân, hẹn chiều nay cùng nhau uống trà.

Quan hệ giữa hai nhà họ Thẩm và họ Thương rất tốt, phu nhân hai nhà cũng thường gặp nhau, hẹn đi uống trà hoặc đi xem phim, xem nhạc kịch gì đó.

Phạm Nhã Trân thường nói với Mai Ngọc, hy vọng hai đứa trẻ hai nhà có thể tiếp xúc nhiều hơn, tương lai nếu thành chuyện tốt, kết thành thông gia, sẽ là chuyện tốt đến mức nào.

Đương nhiên, đối với chuyện này, Mai Ngọc chỉ cười nói, giờ đâu còn chuyện cha mẹ sắp đặt hôn nhân cho con cái nữa, con trẻ có suy nghĩ của riêng mình, bố mẹ không nên can thiệp quá nhiều, nếu không sẽ hoàn toàn phản tác dụng.

Mỗi khi Phạm Nhã Trân nhắc đến chuyện làm thông gia, Mai Ngọc đều cười cho qua, trước kia là vì bà thật sự không thích vị đại tiểu thư ngang bướng điêu ngoa ai ai cũng biết của nhà họ Thẩm. Mà bây giờ, con của bà đã kết hôn, bà càng không thể đồng ý chuyện này.

Đương nhiên, chuyện Thương Giới kết hôn không công bố với bên ngoài, cho nên bà không thể nói thẳng ra được.

Hôm nay hẹn đi uống trà, Phạm Nhã Trân nhắc chuyện này với Mai Ngọc lần thứ hai, nói là hy vọng bố mẹ hai bên hợp tác, để hai đứa nhỏ cùng ăn một bữa cơm.

"Tôi nhớ hồi nhỏ Thương Giới không có nhiều bạn lắm, Niệm Niệm nhà chúng tôi khi đó cũng thích đi theo Thương Giới, Thương Giới đi chỗ nào nó cũng đi theo, vô cùng dính người, Thương Giới cũng rất thích Niệm Niệm, còn nói gì đó mà tương lai muốn cưới Niệm Niệm làm vợ đấy."

Lúc nói đến chuyện hồi nhỏ của con trẻ, Phạm Nhã Trân không dấu được nụ cười.

Mai Ngọc nhấp một ngụm trà nóng, xấu hổ mà nói: "Hai đứa trẻ còn nhỏ, nói chuyện không đúng mực, không cần cho là thật."

"Mấy lời của trẻ con, đương nhiên sẽ không là thật, bà thấy Niệm Niệm của chúng tôi du học nhiều năm như thế, không lui tới gì với Thương Giới, quan hệ mới trở nên xa lạ. Giờ mấy đứa nhỏ đã lớn rồi, da mặt cũng mỏng, cứ thế này, không phải quan hệ giữa hai nhà chúng ta sẽ phai nhạt sao, cứ theo như tôi nói đi, loại chuyện này chỉ cần người lớn chúng ta thúc đẩy, hai đứa nhỏ thường xuyên qua lại, quen nhau rồi, thích hay không thích, phát triển thế nào thì xem ý chúng nó."

Phạm Nhã Trân đã hạ mình nói chuyện này với Mai Ngọc, nếu Mai Ngọc từ chối, đúng là thật sự không cho mặt mũi.

Rối rắm rất lâu, Mai Ngọc vẫn miễn cưỡng đồng ý.

Chuyện con trai đã kết hôn, dĩ nhiên là không thể nói được, dù sao cũng liên quan đến việc thăng tiến của con dâu. Mà bà cũng không tiện trực tiếp từ chối Phạm Nhã Trân, còn phải bận tâm đến mặt mũi của phu nhân nhà họ Thẩm, tuy bà không thích Thẩm Niệm Niệm, nhưng quan hệ giữa hai nhà vẫn cần phải duy trì.

Cho nên chuyện này nói đến cùng, vẫn nên để Thương Giới tự mình giải quyết thôi.

Mai Ngọc khó xử gọi cho Thương Giới nói chuyện này, làm con trai, đương nhiên Thương Giới rất hiểu mẹ mình, chỉ nói với bà, chuyện này đồng ý cũng không sao, đến lúc đó anh trực tiếp từ chối là xong hết mọi chuyện.

...

Trong bộ phim cổ trang 《 Phượng Loan 》, Giang Tỉnh Tỉnh đóng vai nữ chính A Loan, bằng sự thông minh và trí tuệ của mình, từng bước từ một tú nữ, trở thành Quý Phi độc sủng hậu cung, mà người đóng vai Hoàng Đế, là Thẩm Sơ Ngôn.

Thật ra ban đầu nam minh tinh mà đoàn phim ký hợp đồng không phải Thẩm Sơ Ngôn, nhưng nửa đường lại xảy ra mâu thuẫn, nam minh tinh kia hủy hợp đồng, giờ phim đã bắt đầu quay, nam số một trống, lại không tìm thấy nam diễn viên thích hợp để đóng vai nam số một, muốn mời nam minh tinh gạo cội nào cũng phải gửi lời mời trước ít nhất nửa năm, hẹn trước đàm phán.

Cho nên, lúc thấy bộ phim này có khả năng phải lùi lại vô thời hạn, người đại diện của Thẩm Sơ Ngôn đột nhiên tìm tới, nói Thẩm Sơ Ngôn bằng lòng đóng vai nam số một của《 Phượng Loan 》, chuyện này đối với toàn bộ đoàn phim mà nói là bất ngờ ngoài ý muốn.

Nam minh tinh cấp bậc ảnh đế như Thẩm Sơ Ngôn, lúc trước ngay cả mời cũng không dám mời, vậy mà anh lại chủ động yêu cầu diễn vai nam số một, chuyện này không khỏi quá sức tưởng tượng đi!

Bên Thẩm Sơ Ngôn cũng nói thẳng, đây là bạn bè giúp đỡ lẫn nhau, anh ấy và Giang Tỉnh Tỉnh là bạn rất tốt, cho nên thù lao vẫn cứ theo như mức chi trả cho nam số một trước là được.

Giang Tỉnh Tỉnh rất cảm kích Thẩm Sơ Ngôn, nếu không nhờ anh ấy, nói không chừng bộ phim này thực sự phải lùi vô thời hạn.

Cô thật sự thích diễn phim cổ trang, dáng vẻ vai chính lên giọng thực sự rất thú vị.

Cảnh A Loan và Hoàng Đế gặp nhau, Giang Tỉnh Tỉnh và Thẩm Sơ Ngôn có cảnh diễn chung đầu tiên, không thể nghi ngờ, hai người phối hợp hết sức ăn ý, hoàn thành rất nhanh, quay xong, đạo diễn còn khen không dứt miệng.

Tính theo tuổi thì Thẩm Sơ Ngôn lớn hơn Giang Tỉnh Tỉnh phải vài tuổi, nhưng anh ấy nhìn không hề già chút nào, có lẽ đây là chỗ thần kỳ của giới giải trí. Thời gian có thể phai tàn tất cả, nhưng có vẻ hoàn toàn không có tác dụng trong giới giải trí.

Giang Tỉnh Tỉnh quan sát khuôn mặt anh ấy ở khoảng cách gần, đôi mắt hai mí hẹp dài rất đẹp, con ngươi màu nâu thẫm, trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, làn da trắng mịn, môi mỏng nhìn rất gợi cảm, dù là ai cũng có dục vọng muốn hôn lên.

Mặc đồ cổ trang, anh giống như người đàn ông bước ra từ tranh vẽ, rất đẹp.

Thẩm Sơ Ngôn chú ý đến Giang Tỉnh Tỉnh đang nhìn mình: "Nhìn gì đấy?"

"Mặt anh đấy." Giang Tỉnh Tỉnh nói: "Thảo nào anh lại nhiều fan như thế."

Thẩm Sơ Ngôn mỉm cười không nói gì.

"Lần trước em tới tham gia tiệc sinh nhật, em gái anh có khó chịu không?" Giang Tỉnh Tỉnh hỏi.

"Nó thì có gì mà không vui." Thẩm Sơ Ngôn nói: "Đây là chuyện của anh, nó không quản được."

"Vậy là tốt rồi."

"Nhưng bố mẹ anh rất thích em, mấy hôm trước còn kêu anh mời em đến nhà ăn cơm."

"Vậy thì... không tốt lắm đâu."

"Đương nhiên, anh đã giúp em từ chối rồi." Thẩm Sơ Ngôn cười nói: "Nhưng đôi khi anh thật sự nghĩ, nếu em là em gái anh, sẽ như thế nào đây?"

Giang Tỉnh Tỉnh nhướng mày: "Sao lại có suy nghĩ như thế?"

"Anh cũng không biết." Thẩm Sơ Ngôn than một tiếng rất nhỏ: "Niệm Niệm nó thật sự... Đôi khi anh thật sự cảm thấy con bé không giống như em gái anh, người em gái ngoan ngoãn hiểu chuyện hồi nhỏ đã đi đâu, vì sao mấy năm qua, con bé lại biến thành thế này?"

Đây là lần đầu tiên Thẩm Sơ Ngôn mở rộng cửa lòng với Giang Tỉnh Tỉnh, Giang Tỉnh Tỉnh an ủi: "Dù thế nào, huyết thống tình thân là không thể nào chối cãi, cô ấy vẫn là em gái anh, cho dù tính tình không tốt, anh cũng nên bao dung cô ấy nhiều hơn."

"Làm anh, đương nhiên anh nên bao dung nó, nhưng anh... Rất khó để thích con bé như khi còn nhỏ."

Giang Tỉnh Tỉnh vỗ vai Thẩm Sơ Ngôn: "Đừng nghĩ nhiều nữa, trước đây thường xuyên nghe anh than phiền cô ấy lại gây ra họa, mấy ngày nay đâu có nghe anh nói gì."

Trên mặt Thẩm Sơ Ngôn lộ ra vẻ xem nhẹ: "Gần đây chạy đến Hongkong mua sắm rồi, mẹ anh sắp xếp xem mặt cho nó, nó mua một đống lớn hàng hiệu xa xỉ."

"Xem mặt?" Giang Tỉnh Tỉnh kinh ngạc: "Gia tộc như các anh còn cần xem mặt sao?"