Chương 303: Thì ra hung thủ hẳn là chuôi lược đáng chết này

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ

Đậu Nguyên Nguyên nức nở nói: "Tất cả đều là lỗi của Nguyên Nguyên, Nguyên Nguyên biết được hôm nay Ninh Vương mang theo vương phi đi chơi, trong lòng liền không ngừng hâm mộ, lại nghĩ đến, hài tử trong bụng mình vậy mà không được phụ thân của hắn coi trọng, trong khoảng thời gian ngắn bi thương không thể ngừng, liền ngơ ngác đứng ở bên cửa sổ, bụng bắt đầu khó chịu rồi, lại hoàn toàn không có nhận thấy......"

Thái phu nhân cau mày, nhẹ giọng trách mắng: "Ninh Vương dẫn vương phi đi chùa miếu cầu xin nhi tử, đâu phải là đi du ngoạn chứ? Mặc dù nữ nhân mang thai thì luôn suy nghĩ lung tung, nhưng ngươi cũng phải thay Ninh Vương suy nghĩ một chút đi, vương phi có thể nào không sinh trưởng tử ra chứ? Gặp ngươi mang thai lần nữa, trong lòng vương phi nóng nảy cũng là thường tình, ngươi lại bi thương không thể ngừng, lòng dạ cũng không tránh khỏi quá hẹp hòi đi?"

Nói thế sắc mặt Đậu Nguyên Nguyên ửng hồng một hồi.

Đầu tiên là Thái phu nhân quở nhẹ Đậu Nguyên Nguyên dừng lại, ngay sau đó nói với nhi tử: "Ngươi cũng thật là, sao lại đột nhiên nghĩ vào lúc này mang theo vương phi ra cửa đây? Ngươi khiến ở bên trong lòng của Nguyên Nguyên làm sao không đau lòng đây? Ngươi đừng quên rồi, ngươi nghi ngờ cốt nhục trong bụng của nàng, ngươi có thể nào không coi trọng đây? Ngươi để cho vương phi tự mình đi Miếu cầu phúc đi, thỉnh cầu hài nhi là một chuyện, cái gọi là chỉ cần thành tâm thì sẽ được đền đáp, nàng tự mình có thể làm, cũng không phải nhất định ngươi phải làm bạn, ngươi ở lại trong phủ bồi nữ nhân có thai thật tốt, chờ thai Nguyên Nguyên ổn định lại tính toán sau thôi." Thơ_Thơ_diendanlequydon

Chân mày Lưu Ký nhíu chặt, không nói một câu.

Thái phu nhân quay đầu lại phân phó tiếp với Bảo Châu: "cầm quần lót dính vết máu trên bàn đi ra rửa sạch sẽ, đừng làm cho nữ nhân có thai nghe thấy được mùi máu tươi, sẽ dọa thai nhi của nàng."

"Vâng" Bảo Châu nghe lệnh lập tức tiến lên, cầm quần lót trên bàn đi, bỗng dưng, một vật đột nhiên từ trong quần rơi xuống đất, phát ra một tiếng trầm đục.

"Là cái lược Đàn Hương rơi trên mặt đất rồi." Bảo Châu thấy vậy, lập tức khom người xuống, nhặt cây lược gỗ trên mặt đất lên, một bên Trần Đại Phu ngửi thấy mùi lược, lại cười nói: "Đây không phải là gỗ Đàn Hương! Cái lược này, trên thực tế là cái lược xạ hương. Không chỉ có mùi đàn hương, càng thêm tản mát ra một mùi xạ hương!"

Nghe vậy, sắc mặt của Thái phu nhân thay đổi, lập tức cất giọng hét lớn một tiếng: "Trong phòng này vậy tới xạ hương à?"

Lúc này Trần Đại Phu mới phục hồi tinh thần lại, hắn kém một chút quên Đậu phu nhân đang mang thai, mà xạ hương cũng là một thứ có thể khiến cho nữ nhân vô sinh, cũng có thể tạo thành vật làm nữ nhân có thai bị sảy thai.

"Ngươi nói rõ ràng. Chuôi lược này đến tột cùng là hương mộc gì làm thành?" Thái phu nhân nghe được hai chữ『 xạ hương 』này, liền vừa vội vừa nổi giận.

Trần Đại Phu ngưng thần, cầm cây lược gỗ trên tay Bảo Châu đi, cẩn thận ngửi một chút, sau đó nghiên cứu một phen, lúc này mới lên tiếng nói: "người tập y, Thơ_Thơ_diendanlequydon nhạy bén đối với mùi vị hơn người bình thường nhạy cảm nhiều, mặc dù chuôi cây lược gỗ này thủ công tinh xảo, ở ngoài mặt là sử dụng gỗ Đàn Hương không sai, ở phía dưới mùi thơm đàn hương, lại tản mát ra một mùi xạ hương."

Lưu Ký nghe xong, lập tức lấy qua cây lược gỗ trên tay Trần Đại Phu, sau đó dùng sức gập lại, "Pằng" một tiếng, cây lược gỗ gảy lìa, trong nháy mắt một nhúm bột phấn rơi xuống.

Trần Đại Phu lại gần, cẩn thận với những dặm phấn giấu giếm ở trong lược gỗ.

Lưu Ký cúi đầu nhìn chuôi lược này giấu giếm huyền cơ, sắc mặt nặng nề khác thường, hắn trầm giọng hỏi: "phấn giấu bên trong cây lược gỗ đến tột cùng là cái gì?"

Trần Đại Phu thở dài nói với Ninh Vương: "Khải bẩm vương thượng, đồ giấu bên trong cây lược gỗ, trải qua lão phu cẩn thận nghiên cứu phán xét, chính là chất lượng xạ hương tinh thuần!"

Quả thật là xạ hương sao?!

Nghe vậy, sắc mặt của Lưu Ký thay đổi một lần.

Lúc này, Đậu Nguyên Nguyên thút tha