Chương 319: Thư riêng cho hoàng thượng

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ

Bọn họ không vội tìm nhi tử sao? Sao lại đột nhiên rời đi?

Chuyện này rất không tầm thường, làm cho trong lòng nàng run sợ, cả ngày hoảng sợ, cộng thêm hôm nay Ninh Vương đặc biệt đến dò xét nàng?

Chẳng lẽ, là có người tiết lộ ý tứ với hắn rồi sao?

Đậu Nguyên Nguyên đè xuống sợ hãi trong lòng, lập tức phân phó nói: "Đi tìm bộ hạ cũ của cha ta, chuyện này có lẽ bọn họ có thể làm được, vô luận ra sao, nhất định phải tìm được hộ nhà nông này, giết hết bọn họ mới được."

Bảo Châu lại cảm thấy không ổn, vội vàng nhỏ giọng khuyên nhủ: "Tiểu thư, ngươi quên vương phi làm sao yết phá chuyện ngươi giả mang thai sao? Nàng cố ý đưa tới khủng hoảng cho chúng ta, sau đó lấy yên tĩnh đợi động, dễ dàng để cho chúng ta tự lộ chân tướng, nếu Ninh Vương đã hoài nghi Túc nhi rồi, lúc này chúng ta càng thêm không thể vọng động, chỉ cần chúng ta có bất kỳ động tác nào, không phải là không đánh mà tự khai sao? Xem ra Ninh Vương chưa nắm giữ chứng cớ xác thật, kế hiện thời, ngươi chỉ có thể tìm mọi cách đối với Túc nhi thật là tốt, giống như một mẫu thân quan ái hắn....... Cho tới khi có người ý tứ tiết lộ chuyện với Ninh Vương hay không, cuối cùng người nọ sẽ lộ diện, đến lúc đó chúng ta lại nghĩ biện pháp, chuyện duy nhất hiện giờ điều có thể làm, chính là có chuyện gì cũng không cần đi làm."

"Ta một lòng nôn nóng, kém một chút làm hỏng chuyện lớn, vậy thì ngươi nói có đạo lý, liền nghe ngươi." Nói tới chỗ này, Đậu Nguyên Nguyên vuốt xuống, như có điều suy nghĩ nói: "Chỉ là, cẩn thận ngẫm lại, thật chẳng lẽ Ninh Vương chưa từng hoài nghi tới Chân nhi đến tột cùng là của người nào sao? Theo ta thấy, hắn là vì bảo vệ mẫu tử Đổng Uyển, thế là liền đem thái độ bưng lên, hết sức kiên định Lưu Chân chính là huyết mạch của hắn không thể nghi ngờ, đây là lo lắng Thái phu nhân đem lòng sinh nghi đối với Chân nhi. Hôm nay, hắn cố ý tới thử ta, kỳ dụng có phải chỉ là muốn để cho ta khắc chế tận mẫu chức hay không? Như vậy, hắn còn cho là Túc nhi là nhi tử của hắn sao? Hay là thật có người lộ ý tứ đối với hắn? Đến tột cùng Ninh Vương đang suy nghĩ cái gì...... Sao để cho ta càng lúc càng không đoán ra chứ?" Thơ_Thơ_diendanlequydon

Có phải Ninh Vương thật hoài nghi Túc nhi rồi hay không? Để cho nàng càng lúc càng cảm thấy mê mang, chỉ là, vô luận ra sao, chuyện này nàng phải cẩn thận ứng đối mới đúng.

*

Sau tiệc đầy tháng mấy ngày, Phủ Ninh Vương liền nhận được ban thưởng triều đình đưa tới phong Thế tử.

Đặc phái viên triều đình mang đến ban thưởng phong phú, chân trước đặc phái viên vừa mới rời đi vương phủ, sau đó, Cố Tử Khâm cũng theo tới Phủ Ninh Vương.

Ở trong tẩm điện Đổng Uyển. Hắn cẩn thận nhìn chằm chằm tiểu thế tử Lưu Chân một lúc lâu, ngay sau đó nháy mắt cười nói: "Hài tử này sao giống thổi da dê phạt tử, mỗi ngày bành trướng lên à? Lúc hắn vừa ra đời, cũng còn không có lớn như vậy đây?"

Sau khi Đổng Khanh thuận lợi sinh hạ nhi tử, hắn liền rời khỏi vương phủ rồi, hôm nay gặp lại, lại cảm thấy tiểu thế tử lớn hơn rất nhiều.

Hồng Ngọc nghe xong, lập tức "Xuy" Một tiếng, nổi giận mắng: "Hài tử vốn là sẽ lớn lên mỗi ngày, cái gì thổi da dê phạt tử? Ngươi ở đây nói bậy cái gì?"

Đổng Uyển cười nói: "Ngươi cũng nên thành thân. Tuổi cũng lớn. Sớm nên định xuống. Lấy vợ sinh con!" Thơ_Thơ_diendanlequydon

Cố Tử Khâm nghe xong, lại lập tức khoát khoát tay nói: "Vậy cũng không được, Cố mỗ người cũng một mình, yêu sao vậy liền sao vậy. Muốn đi nơi nào liền đi nơi đó, tự do tự tại, Tiêu Dao vô cùng, một khi thành hôn, thì sẽ bị nữ nhân kìm kẹp rồi...... Điều này sao thành đây?"

Đổng Uyển cười nói: "Sớm muộn phải ổn định lại."

Cố Tử Khâm cười nói: "Đến lúc đó lại nói."

Dứt lời, hắn từ trong túi ngầm lấy ra một túi gấm nhỏ, sau đó từ bên trong thận trọng lấy ra một khối ngọc bội phỉ thúy xanh biếc thông suốt, đem nó giắt trên cổ của Lưu Chân, nhìn hài nhi đáng yêu đang ngủ say. Cười nói: "Vốn là ngày đầy tháng nên tới, chỉ là đúng lúc Trường Giang lũ lụt, nước chảy thật sự là quá mức chảy xiết rồi, không cách nào sang sông, cho nên trì hoãn mấy ngày......."

Hồng Ngọc trợn to cặp mắt. Nhìn khối mỹ ngọc hắn giắt trên cổ tiểu thế tử, kinh ngạc nói: "Oa, khối mỹ ngọc này giá không