Chương 2448


Chương 2448
Chỉ là loại biện pháp này có tính nguy hiểm quá lớn, hoặc sẽ kiếm được nhiều tiền đầy bồn đầy chén, hoặc là táng gia bại sản.
Đường Như Tuyết đầu tiên là trầm mặc, sau đó nhìn Diệp Phi (Phàm) rồi gật đầu: “Được rồi, tôi hứa với anh.”
“Dài dòng làm gì thế?”
Lúc này, Tần Cửu Thiên lại kêu to lên: “Hai người sợ sao? Không thể chịu đựng cảnh mất đi mười triệu và một đôi tay sao?”
Diệp Phi (Phàm) nhìn thời gian, nhàn nhạt lên tiếng: “Bắt đầu.”
“Gầm.”
Theo mệnh lệnh của Diệp Phi (Phàm), lối đi bị đóng lại từ từ mở ra, sau đó là một tiếng gầm thét đinh tai nhức óc vang lên.
Mọi người đều đồng thời ngẩng đầu nhìn phía lối đi.
Chỉ thấy Ngưu Phá Trúc đang lao ra ngoài, nó vừa chạy vừa la hét.
Ánh mắt từ đôi mắt ấy lóe lên một tia khát máu và hơi thở không chút sợ hãi. Trong không khí, còn phảng phất một cổ hơi thở bạc hà vờn quanh.
Tần Cửu Thiên và những người khác ngẩn ra một lúc, sau đó lại bật cười ha ha.
Ngưu Phá Trúc không chỉ có cái đầu nhỏ hơn Ngưu Ma Vương mà ngay cả bộ dáng cũng non nớt hơn rất nhiều, vừa thấy chính là nghé con mới sinh.
“Tổng giám đốc Đường, Diệp Phi (Phàm), các người nếu muốn đưa tiền và đưa tay cứ việc nói thẳng.”
Tần Cửu Thiên cười đến kỳ lạ rồi nói: “Hà tất phải để cho một con trâu nhỏ non nớt kia đi chịu chết?”
“Con trâu nhỏ này không thích hợp để đấu trâu chút nào, nó là thức ăn tốt nhất cho món lẩu thì được.”
Đám người cũng nói đùa và lắc đầu, tin rằng trận chiến sẽ kết thúc trong ba phút nữa thôi.
“Vù vù.”
Cách đó không xa Ngưu Ma Vương đang xoay quanh, nhìn thấy Ngưu Phá Trúc ra tới liền gầm rú một tiếng, cơ bắp quanh thân bạo phát.
Đuôi nó dựng đứng trên không trung, giống như một con dao sắc bén bằng thép.
Đồng thời, đôi mắt toát ra một luồng năng lượng dữ tợn, tràn đầy khí thế hủy diệt, nuốt chửng và ghê tởm.
Hơi thở dã thú của Ngưu Ma Vương không chỉ có khiến cho sân đấu càng trở nên điên cuồng hơn mà còn khiến cho Đường Như Tuyết kéo lấy ống tay áo Diệp Phi (Phàm).
“Rống.”
Giờ phút này, Ngưu Phá Trúc cũng cảm nhận được khí phách của Ngưu Ma Vương, chỉ là nó không có một chút hoảng loạn và sợ hãi, ngược lại nó còn trở nên hưng phấn hơn.
Nó không ngừng phát ra tiếng gầm nhẹ, đồng thời không ngừng dùng móng vuốt cào mặt đất.
“Vèo.”
Khi một mảnh vải đỏ bị quẳng khi, Ngưu Phá Trúc giống như một con trâu điên, lao về phía Ngưu Ma Vương.
Tốc độ kinh người, khí thế thấy chết không sờn, khí phách hiên ngang và sự kiêu ngạo mạnh mẽ của người anh hùng đã khiến tất cả mọi người trên khán đài phải ngạc nhiên.
Tần Cửu Thiên đứng thẳng người. Con trâu con này đang tìm cái chết à?
Ngay sau đó, anh ta lại thả lỏng tinh thần dựa vào trên ghế dựa, kích thước của Ngưu Phá Trúc căn bản không đủ nhét vừa kẽ răng Ngưu Ma Vương.
Đường Như Tuyết và Đường Thất cũng kinh ngạc nhìn Ngưu Phá Trúc đang điên cuồng.