Chương 3: Sự kết hợp trong truyền thuyết

Tới lúc xảy ra vụ án còn dư dả thời gian. Ngưu Lang thân là động vật giống đực bình thường đã trưởng thành, đối mặt với một con bò già đã bị thiến, hắn tuyệt đối là không đủ thỏa mãn. Vậy nên hắn chỉ có thể…

“Ha… a… a da…”

“…Ngưu Lang a, ta van ngươi ngươi có thể đừng có phát ra cái loại âm thanh này nữa được không?” Con bò già bởi vì hiện tại đang ở hình dáng bò nên không nhìn ra được biểu tình thế nào.

“Hư, tịch mịch khó nhịn, tịch mịch khó nhịn~” Ngưu Lang rên rỉ sảng khoái “Nếu như không sờ sao lại biến lớn thế này được.” Hóa ra Ngưu Lang là đang DIY (do it yourself – tự sướng nga~) Sau đó quay sang đối mặt với con bò già đạt tới cao trào.

Cỏ con bò già ăn giờ phun ra toàn bộ, nói bò có bốn khoang dạ dày, vậy nó phải phun tới khi nào nhỉ, hơn nữa lại càng thêm chán ghét cái người nào đó, xem này, chậc chậc, bất giác lại nghĩ tới người nào đó, bằng không sẽ không cõng người nào đó tới chỗ mình ẩn thân.

“Ngươi thật đúng là đói khát, mỗi ngày đều kêu thế này, ghê tởm.” Không biết là lỗ tai bò không tốt hay là tiếng phổ thông của Ngưu Lang không đạt tiêu chuẩn, một câu vừa ra khỏi miệng liền khiến Ngưu Lang cười lớn, hoàn toàn mất hết tư vị cao trào.

“Thân là nam nhân bình thường không có tính bầu bạn là chuyện rất thương cảm, ngươi thân là súc sinh đã bị thiến, sao có thể lý giải cảm thụ của ta, vậy nên nam nhân và nhân yêu là không thể câu thông a.”

“Hừ hừ… Sao ngươi cứ phải chọt vào chỗ đau của ta vậy? Ta tuy rằng đã bị thiến, thế nhưng cũng từng là một con bò đực bình thường, cũng từng có mùa xuân cuộc đời, cũng từng phong lưu. Vậy nên những năm tháng đói khát như ngươi ta cũng làm đầy ra rồi, thật đúng là chúng sinh khó quên a.” Con bò già bắt đầu rơi vào hồi ức ngọt ngào, xem biểu tình phóng đãng kia là biết. Đúng là làm bò tới cảnh giới rất cao rồi a.

“A.” Ngưu Lang chống má nhìn con bò già “Nếu như ngươi là bò cái thì tốt rồi.”

Con bò già hoàn toàn lâm vào một hồi ức thống khổ nào đó, thiếu chút nữa miệng sùi bọt mép “Ta còn đang định nói một chuyện ngươi thấy hứng thú a, là chuyện về nữ nhân.” Lập tức lảng sang chuyện khác.

“Nga?” Ngưu Lang tinh thần tỉnh táo bắt đầu cười bỉ ổi.

“Ta tối hôm qua mơ thấy một đám mỹ nhân tới bờ sông ở chân núi tắm, sống sống động động~”

“Thật là TMD hèn mọn, ngươi không có xuất tinh trong mơ chứ hả. Sai, ngươi là súc sinh đã bị thiến rồi, không còn cái công năng đó nữa.” Ngưu Lang khinh thường nhìn con bò già, tiểu gia ta cũng không phải chưa gặp qua loại tình huống này. Chậc chậc con bò này cũng thực hoàng, gọi nó là con bò vừa hoàng vừa lão đi.

(TMD là một câu thô tục nga~ cho vào câu để nhấn mạnh như kiểu ‘damn’ ý =.=

‘Hoàng’ là màu vàng vừa có nghĩa là đồi trụy, nhưng ‘hoàng lão ngưu’ là ‘con bò già’ :”>)

“Uy uy, ngươi có còn nghe hay không đó.” Con bò già có chút mất kiên nhẫn.

“Không phải là ngươi gọi ta tới để nghe ngươi kể mộng xuân đấy chứ hả, có ý gì? Hơn nữa, vì sao ngươi không mơ là một đám bò cái đi tắm?”

Ngưu Lang ngoáy ngoáy lỗ tai.

“Của yêu quái gọi là mộng kiến, có thể thấy được thời gian tới, dự đoán tương lai của địa cầu. (lầm to!) Lần này vì tính phúc (hạnh phúc trong việc xxx :-“) của ngươi và thần thoại sau này được người dân truyền tụng, ta lần này phá lệ mở thiên nhãn cho ngươi nha, không thu bất cứ phí tổn gì.”

“Nga? Nói mau nói mau!” Ngưu Lang bắt đầu hứng thú, thúc giục.

“Đừng gấp mà, hôm đó sẽ có bảy tiên nữ tới tắm, ngươi chỉ cần trộm một bộ y phục màu trắng là được. Nàng không có y phục đương nhiên sẽ lưu lại. Đến lúc đó ngươi có thể. Hắc hắc hắc~” Con bò già bắt đầu nháy mắt với Ngưu Lang.

“Nga, thì ra là thế.” Ngưu Lang cười phóng đãng, rất giống playboy (= =) đang đùa giỡn con bò già “Nhưng vì sao phải là màu trắng?”

Con bò già dùng khuỷu chân đẩy đẩy Ngưu Lang, nhãn thần quét về phía dưới “Mỹ nữ mà, một thân hàng hiệu a. Thiên cơ bất khả lộ.”

Không phải ngươi cũng đã tiết lộ rồi sao? Ngưu Lang nghĩ vậy. Kỳ thực con bò già không hề tiết lộ thiên cơ, không biết nó rốt cuộc là có năng lực biết trước hay là có năng lực trả thù đây, nói chung cũng đã hoàn thành bước đầu tiên trong sứ mệnh.

“Được, cảm tạ, tạ thế xong ta sẽ vì ngươi làm trâu làm ngựa, ta phải nhanh nhanh đi làm mặt nạ dưa chuột.” Ngưu Lang bỏ đi trước.

“Nhớ kỹ phải làm bò sữa quanh minh a, đừng làm bò cái bình thường a!”

Ngưu Lang hoàn toàn không nghe thấy lời con bò già nói.

Hay lắm, mọi người đã đến đông đủ, đại gia ngồi sô-pha đi, đem băng ghế ra đây, bắt đầu phạm án đi.

Sáu vị tiên nữ chuẩn bị sắp xếp. Lão đại hỏi “Đã nói với Ngô Cương chưa đấy?”

“Nói rồi, chỉ cần chúng ta rút hết y phục của Chi Lữ, ném vào khu rừng đối diện, nó sẽ phải đi tìm, sau đó… muahahahahah. Chúng ta chuẩn bị cho tốt xem đông cung đồ tại hiện trường đi thôi.”

Đột nhiên một vệt xẹt qua chân trời, Ngưu Lang chạy vội tới, chúng tỷ tỷ chuẩn bị cởi y phục.

“Các vị tỷ tỷ thỉnh mau mau quay lại xưởng dệt thiên đình!” Chi Lữ tay áo bay bay, rất có vẻ tiên gia. Sau đó thấy lõa thể của tỷ tỷ thì xấu hổ đỏ mặt xoay người đi, kỳ thực các nàng mặc chính là trang phục VIP do hiệp hội đam mỹ Nhật Bản phát cho, để thỏa mãn cho những đam mỹ lang đói khát, đặc biệt chế tạo biến hình y, có thể đổi nam biến nữ, thích thế nào biến thế nấy. Tiểu tử này cũng quá e thẹn đi.

Thời cơ chín muồi, sáu nữ lang bổ nhào tới xé bỏ y phục của Chi Lữ, chợt nghe chi Lữ nhắm mắt kêu thảm thiết “Phi lễ a, vô nhân tính a, các tỷ thật là đói khát, đến đệ đệ cũng không buông tha. Ta rốt cuộc biết ý đồ của các tỷ rồi. Đây là loạn luân a, thiên lý không dung a. Tuy rằng ta không ngại hậu cung a.”

Tất cả sắp xếp xong, đại tỷ nắm y phục rách nát của Chi Lữ ném sang một bên, chợt nghe thấy một tiếng ‘A’, chúng nữ lang biết, Ngô Cương đã tới, chuẩn bị tìm địa điểm đẹp ngồi xem. Lúc sắp đi còn thảo luận:

“Thất đệ vừa mới nói gì?”

“Không biết, hình như nó nói muốn có hậu cung.”

“Trời ạ, thật có dã tâm, nhưng mà các tỷ tỷ sẽ thỏa mãn nó, chỉ sợ nó ăn không tiêu a.”

“Lần sau chọn ai a?”

“Na Tra?”

“Oa, luyến đồng a, tốt.”

Lúc này Na Tra nổi lên một thân da gà.

“Đứa nào ném đồ lung tung thế này hả, sao chẳng có ý thức bảo vệ môi trường gì cả.” Ngưu Lang trên đầu bị y phục của Chi Lữ phủ lên, dưới chân giẫm phải Ngô Cương đã hôn mê, đột nhiên xông ra, dọa Chi Lữ nhảy dựng.

Lúc này ở trong mắt Chi Lữ: tên này thật là thô bỉ, vì sao trên đầu lại phủ y phục của ta? Hay là nội y đạo tặc?

Trong mắt Ngưu Lang: Mỹ nữ che che giấu giấu, mặt mang ngượng ngùng. Bắt đầu chảy nước bọt.

“Cho ta mượn cho ta mượn một đôi tuệ nhãn đi~” Ngưu Lang bắt đầu hát “Xin hỏi phương danh? Tại hạ Ngưu Lang.”

Trên trán chi Lữ bắt đầu nổi gân xanh, cái tên ngu ngốc này lại tưởng ta là nữ nhân! Ta cho hắn đẹp mặt! Lại còn Ngưu Lang, vừa nghe đã biết không phải người đàng hoàng, giống mấy tên mặt trắng bị người ta bao dưỡng, tức giận đáp “Chi Lữ.”

Ngưu Lang ôm lấy Chi Lữ “Thân ái, chúng ta hẳn là nên lãng mạn chút, hay là hát đối a, ngươi hẳn là xướng: nào nào nào, ta là một kỹ nữ, kỹ kỹ kỹ kỹ kỹ kỹ kỹ kỹ…” Ngưu Lang bật người lui ra phía sau mấy thước.

Hét lớn “Ta là một hảo thanh niên công bằng chính trực, không đi tìm kỹ nữ.”

(kỹ nữ đọc là jìnǚ : )) )

MK, người thiên đình tố chất đã rất thấp rồi, gọi Chức Nữ, còn cái tên này dám gọi lão tử là kỹ nữ? Hai tay tóm lấy bàn tay Ngưu Lang đang hướng xuống hạ thân mình sờ soạng “Ma quỷ, ta là Chi Lữ, còn nữa ta là…” Đoạn sau Chi Lữ còn chưa nói ra, đã phát hiện Ngưu Lang cười to “Thật là, sợ đến nỗi tiểu tâm can của người ta cũng phi bình bịch đây này. Ngươi thật đáng ghét nga~ bảo bối như thế chủ động a, chỉ cần không phải kỹ nữ thì tốt rồi, ta đến đây, thân ái a.” Sau đó liền hôn Chi Lữ, giở trò, đánh dã chiến trong dòng sông.

“Oa, thằng kia là thằng nào?”

“Mặc kệ, dáng vẻ cũng không tệ lắm nha. Nam nhân chính là phải năng suất.”

“Ân, vừa gặp mặt đã H hơn nữa xem ra kỹ thuật có vẻ không tệ, Chi Lữ đến giờ không còn khí lực mà nói nữa.”

“Hóa ra thiên mệnh của Chi Lữ cũng không phải Ngô Cương a, quên đi, đệ tế này ta thấy được.” (đệ-tế = chồng của em zai :-“)

“Khéo mà đợi được Ngô Cương thì thiên hạ thống nhất không biết bao nhiêu năm rồi, đem hắn cho con thỏ kia đi.”

“Oa, mau xem, chiêu đó thật là mạnh a, nga, máu mũi của chúng ta.”

***