Chương 55: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tuy thường xuyên bị lạc đường, nhưng không tệ, rốt cuộc khi còn sống bản cương thi cũng tới thủ đô.

Đã có kinh nghiệm sống ở thủ đô nên bản cương thi thoải mái qua cửa, nghênh ngang tiến vào thủ đô.

Khu nhà trùng tu quen thuộc giờ đã thành một tòa nhà xa lạ, rất nhiều người quen mặt trong căn cứ cũng đổi thành người lạ, tui mê mang nhìn những thứ mới tinh này.

Tui phải đi đâu để tìm thú cưng của mình đây?

Đầu tiên, tui tới Tứ Hợp Viện, nơi cuối cùng bọn tui ở.

Tứ Hợp Viện không thay đổi, chỉ có người bên trong là khác. Từ rất xa, tui đã nghe tiếng chửi bới từ bên trong vọng ra.

Tại sao, lại có người, ở trong nhà của bản cương thi?

Tui ngờ vực đẩy cửa ra.

Đập vào mắt là dây phơi quần áo đầy màu sắc, dưới dây phơi quần áo là bốn năm cái lều cũ kỹ, bên cạnh lều là đồ dùng hằng ngày chất đống như rác.

Một người đàn bà đứng tuổi trang điểm đậm đang đứng giữa sân, chống nạnh tức giận mắng một cô gái ngồi trước lều.

Nghe thấy “két” một tiếng, cửa gỗ bị đẩy ra, người đàn bà quay đầu nhìn tui, sẵn giọng mắng: “Đến đây chi?! Nhầm đường à?!”

Tui nhìn quanh Tứ Hợp Viện, tất cả dấu vết từng thuộc về tui đã không còn, như bị xóa bỏ sạch sẽ.

Tui không nói một lời, bước qua người đàn bà