Chương 47: The end (2)

 “Nếu không còn ai phản đối ta
xin tuyên bố hai con chính thức làm vợ chồng…”_ cha sứ chưa nói hết câu


“Không được…
con phản đối”_ cánh cửa mở ra, một cô gái bước vào


“Harry anh
không thể lấy Jan đuợc”_  cô gái ấy nói


“Cô là ai?”_ Harry
hỏi


“VŨ… là chị sao?”_
nó nói


‘Bắt cô ta
lại ngay’_ ba Harry nói


‘Khoan đã
thưa ông Harry William. Ông còn nhớ tôi chứ’_ Vũ nói


‘Tôi không
biết cô là ai?”_ ba Harry


‘Được vậy để
tôi nói cho ông biết… vào 2 năm trước tại bệnh viện LON DON, ông là người đã bỏ
rơi đứa cháu của mình’_ vũ nói


‘Cháu…..
ông có chúa sao?”_ ba nó nói


“Bác
Cristina à… 2 năm trước anh Harry bị tai nạn xe… không may anh ấy bị thương phải
nằm viện 1 tháng lúc ấy tụi cháu sắp kết hôn. Nhưng không may khi tỉnh lại anh ấy
bị mất trí nhớ… anh ấy không nhớ cháu là ai. Lúc ấy cháu sinh đứa con trai
nhưng ba anh ấy đã phản đối nên quyết định nói dối cháu là anh ấy đã chết”_ VŨ
nói


“Cô nói dối….
Jan anh không biết cô ta là ai… Đầu anh đau quá”_ Harry nói


“Anh không
sao chứ Harry”_ nó đỡ Harry


“Harry, anh
quên em rồi sao…em chính là Sally người mà anh yêu đó”_ VŨ nói


“Sally cô đừng
nói nữa”_ ba Harry nói


“Bác nói dối
cháu là anh ấy chết nhưng giờ anh ấy ở đây. Cháu định sẽ không đến nhưng vì Jan
là ơn nhân của cháu… cháu không thể để Jan kết hôn với người mà Jan không yêu…
cháu cũng không muốn con của mình không có cha… không  muốn đau khổ khi đứa bé lớn lên… Trên đời này
có nhân quả… cháu không muốn Jan đau khổ sau này”_ Vũ nói


“Harry…. Anh
tỉnh lại đi”_ nó hét


“Con… con
không sao chứ Harry”_ ba Harry chạy lại


“Cấp cứu… gọi
cấp cứu đi”_ anh hai nó nói


Bệnh viện
ai cũng rất lo lắng… nó thì đứng ngồi không yên… hắn cũng có ở đó


“Harry anh ấy
không sao chứ”_ Vũ chạy lại


Nó nhìn thấy
Vũ liền hỏi “Những gì chị nó là thật sao?”


“Chị xin lỗi
Jan”_ Vũ nói


“Được rồi…
thằng bé đâu?”_ nó hỏi


“Thằng bé
đang nằm trong bệnh viện… nó đang rất cần máu”_ Vũ nói


“Bác… có phải  chị ấy nói đúng không?”_ nó nhìn ba Harry


“Ta xin lỗi
cháu”_ ba Harry nói


“Bác  hãy đi cứu cháu của bác đi. Thằng bé rất cần
máu đó”_ nó nói


“Cháu..”_
ba Harry ấp úng


“Cháu sẽ ở
đây… bác đi đi”_ nó nói


Một lúc
xong phòng cấp cứu cũng được mở, Harry bước ra


“Anh không
sao chứ Harry”_ nó nhìn Harry


“Anh không
sao…”_ Harry nói


“Vậy tốt rồi”_
nó nói


“Bác sĩ,
anh ấy bị gì vậy”_ Hắn hỏi


“Cậu ấy bị chấn thương ở đầu do tai nạn nhưng không sao rồi_ bác sĩ nói


“Anh nhớ mọi
chuyện chứ”_ nó hỏi


“Jan…anh
xin lỗi nhưng anh có thể hỏi Sally giờ đang ở đâu không?”_ Harry nói


“Chị ấy
đang chăm sóc thằng bé”_ nó nói


“Anh nhớ hết
mọi chuyện rồi… anh muốn nhìn con anh”_ Harry nhìn nó


“Anh đi đi”_
nó nói


2 tháng sau


“Harry… xin
chia buồn cùng anh”_ nó nói


“Cảm ơn em”_
Harry nói


“Tội nghiệp
thằng bé… nó nhất định ở dưới đó rất vui khi biết mình có người cha như anh”_
nó nói


“Anh rất
vui khi được ở bên con trai của mình nhưng số trời đã định anh không thể chăm
sóc nó suốt đời mà”_ Harry nói


“Anh đừng
buồn…thằng bé thấy anh khóc sẽ đau lòng lắm đó”_ nó nói


“Em với Kan
sao rồi”_ Harry hỏi


“Tụi em vẫn
bình thường”_ nó nói


“Hai người
định khi nào sẽ kết hôn”_ Harry nói


“Em chưa
nghĩ đến chuyện đó. Anh sẽ lấy chị Saly chứ”_ nó hỏi


“Jan anh rất
yêu em nhưng Saly là người đã vì anh mà chịu nhiều đau khổ. Anh sẽ cùng cô ấy
xây dựng một gia đình hạnh phúc. Em nhất định phải hạnh phúc bên Kan đó nha”_ Harry
nói


“Anh phải hạnh
phúc hơn em đó nha”_ nó ôm lấy Harry



Đám cưới của
Saly và Harry diễn ra rất vui tiếp sau đó cũng là Rose và Kevil. Tuy Harry mất
đi đứa con nhưng anh ta cũng sớm vượt qua được vì bên cạnh có gia đình và vợ.
Nó thì ngày nào cũng cắm đầu vào công việc. Nó đã từ chối lời cầu hôn của Kan
vì nó chưa muốn kết hôn.