Chương 34: Háp sư Quang Minh 6

Edit: Theresa Thai

Beta: Sakura

Benita mừng thầm, cho rằng đã bắt được nhược điểm của Alice, trịnh trọng nói, “Tôi biết kế hoạch của hắn. Nếu cô đồng ý cho tôi về cửa hàng thực phẩm làm việc, tôi có thể nói hết tôi biết.”

Alice xoay người lại, nghiêng nghiêng đầu, rất tò mò, “Cô còn trộn lẫn với Philipps?”

Trong lòng Benita căng thẳng.

Nếu cô nói có, như vậy lần này tới, đến cùng là nhắc nhở hay là tính kế, cũng khó mà nói rõ được.

Nếu nói không có, nguồn tin tức có đáng tin hay không lại trở thành một nghi vấn lớn.

Benita mấp máy môi, giọng nói không lưu loát, “Sau lần bị cô phát hiện, hắn đã đuổi tôi ra ngoài.”

“Tôi biết trở về sẽ mất việc, cho nên ở lại gần đó theo dõi, muốn bắt được cái chuôi của hắn, đền bù sai lầm.”

“Ai ngờ vô tình phát hiện, Philipps cùng người mưu đồ bí mật, dự định hại cô.”

Nghe vậy, Alice lâm vào trầm mặc.

Thu liễm hơi thở chỉ là không hy vọng bị người khác dùng ánh mắt khác thường đối đãi, nhưng sao cứ có người muốn kiếm chuyện với cô vậy? Thật cho rằng cô dễ bắt nạt?

“Tôi nói đều là thật sự!” Thấy đối phương không nói lời nào, Benita có chút lo lắng, “Tôi đã ý thức được sai lầm của mình rồi, về sau tuyệt đối sẽ không tái phạm nữa!”

“Những cái này không liên quan tới tôi.” Alice đầy mặt lãnh đạm.

“Tôi không muốn nghe cô nói nhảm, về ký túc xá công nhân viên thu dọn xong đồ đạc liền rời đi đi.”

“Nếu lười thu dọn, qua đêm nay, tôi sẽ kêu người ném hết đồ đạc của cô đi, dành ra phòng trống.”

“Vì sao? Vì sao không chịu cho tôi một cơ hội?” Benita triệt để tuyệt vọng, khẽ gầm lên.

Alice cười lạnh, “Nếu như bị hố không phải tôi, công thức nấu ăn bị tiết lộ, cửa hàng thực phẩm đã sớm không kinh doanh được, tất cả nhân viên cũng đều bởi vậy mà mất việc. Lúc lấy trộm công thức đã không kiêng nể gì, như vậy sau khi sự việc bại lộ liền phải dũng cảm chịu trách nhiệm.”

Dù sao lấy giá trị võ lực của cô, căn bản không sợ bị người kiếm chuyện. Mặc kệ Philipps đặt bẫy gì, đều là đang làm chuyện uổng công, tình báo có nghe hay không đều như thế.

“Tôi...”

Benita còn muốn nói gì, Alice đã không khách khí đánh gãy, “Tôi còn có việc, đi trước.”

Dứt lời quay người rời đi.

Còn chưa đi đến cửa tiệm, Katherine nhắc nhở, “Chị chủ, người của đội Hộ vệ tới, nói là ngài Lãnh chúa muốn gặp cô.”

Alice, “...”

Sao nhiều người muốn gặp cô như vậy?

Nhưng ngài Lãnh chúa tìm cô đoán chừng là có chuyện gì khẩn yếu, không tốt từ chối, đành phải nói, “Người đâu? Tôi đi với anh ta một chuyến.”

“Mời theo tôi.” Hộ vệ lên tiếng chào hỏi, đi ở phía trước dẫn đường.

Sau đó, hai người một trước một sau đi ra khỏi tiệm.

Benita oán hận nhìn chằm chằm bóng lưng Alice, căm hận nói, “Là cô rất cố chấp... Chết cũng xứng đáng!”

**

Sau khi ra cửa rẽ phải, đi qua hai con đường, Alice nhạy bén ý thức được, “Đây không phải đường đến lâu đài Lãnh chúa.”

Hộ vệ thừa nhận, “Vâng, ngài Lãnh chúa không ở trong lâu đài, ngài ấy hẹn trưởng đoàn Arthur gặp mặt.”

Tâm niệm của Alice vừa chuyển, thầm nói, Lãnh chúa tìm cô đến, chẳng lẽ là cho rằng cô dự định đi cùng đoàn Sư thứu đuôi đỏ?

Ngẫm lại rất có khả năng, cô than nhẹ một tiếng, không hỏi thêm nữa.

Xuyên qua đường lớn, đi vào hẻm nhỏ. Trong lúc lơ đãng, khóe miệng hộ vệ lộ ra một nụ cười như ý.

Một giây sau, trong không khí truyền đến một trận pháp thuật chuyển động.

Cùng lúc đó, hộ vệ đột nhiên ra tay, bắt lấy người.

Kỳ thật theo Alice, động tác của hộ vệ chậm chạp, trăm ngàn chỗ hở. Nếu cô muốn, tuỳ tiện liền có thể tránh thoát. Chỉ là cô rất tò mò là ai giở trò, nên liền không giãy dụa.

Một kích thành công, Philipps bước ra khỏi góc tối, ngữ điệu lạnh lẽo, “Kế hoạch còn thuận lợi hơn trong tưởng tượng, xem ra là tôi đã đánh giá cô quá cao.”

Trong nháy mắt trông thấy Philipps, Alice gần như đã sắp xếp thông thuận đem mạch suy nghĩ, “Giả truyền Lãnh chúa muốn gặp tôi, cố ý đưa tôi đến hẻm nhỏ vắng vẻ, mở ra trận pháp... Kế hoạch thật tốt ah, phí không ít công sức đi?”

“Sắp chết đến nơi mà vẫn không biết sợ.” Philipps khẽ cười nhạo.

Sâu trong lòng Alice không chút dao động, thậm chí còn có chút muốn cười. Có điều, cô buồn bực nhất thật ra là, “Hận tôi như vậy? Tôi rốt cuộc đã đắc tội anh lúc nào?”

Nhắc đến chuyện này, khuôn mặt Philipps trở nên vặn vẹo, “Bởi vì cô, tư cách ứng cử Lãnh chúa của tôi bị thủ tiêu.”

“Bởi vì cô, tước vị dễ như trở bàn tay liền bị cướp đi.”

“Đoàn Sư thứu đuôi đỏ rõ ràng đã mời cô gia nhập, vì sao không đồng ý, nhất định muốn ở lại chướng mắt?”

Alice chỉ cảm thấy không hiểu thấu, “Tư cách ứng cử bị thủ tiêu, là bởi vì chính anh làm sai chuyện.”

“Tước vị là của Lãnh chúa, ông ấy muốn để ai kế thừa, liền cho người đó kế thừa.”

“Về phần đoàn Sư thứu đuôi đỏ, tôi chính là không thích vào đoàn, trở ngại ai?”

“Trở ngại tôi!” Giờ khắc này, cảm xúc Philipps cuồng bạo, khó tự khống chế.

“Thật vất vả cầm tới công thức sandwich, cho rằng có thể chèn ép việc kinh doanh của cửa hàng thực phẩm, kết quả cô quay đầu liền công khai công thức, nói cho cư dân toàn trấn cách làm.”

“Không có sandwich, lại mân mê ra cái gì gà khối chiên vàng, kem. Việc kinh doanh trong tiệm chẳng những không tiêu điều, mà ngược lại càng thêm thịnh vượng.”

“Ỷ vào mình là Pháp sư Quang Minh, miễn phí trị liệu cho cư dân, công nhiên lấy lòng, bán ân huệ. Mặc kệ phái người tản lời đồn, nói cô thực lực không đủ, hay tìm người bị chứng bệnh nặng đến, cô đều không bị ảnh hưởng chút nào!”

“Tiết lộ tin tức cô chấp nhận lời mời của đoàn Sư thứu đuôi đỏ cho Lãnh chúa, ông ta chẳng những không ngại, mà ngược lại còn phái Ryan trình đơn xin, muốn nhanh chóng tặng ngai vị Lãnh chúa cho cô.”

Philipps càng nói càng tức giận, tức giận đến sắp nổ tung. Mặc kệ tính kế thế nào, chính là không lật đổ được đối thủ cạnh tranh, cảm giác thất bại quả thực khiến hắn ngạt thở.

Alice, “...”

Chính là ưu tú như vậy, thật sự có lỗi.

Lại nói, nếu không phải Philipps chủ động thừa nhận, cô thật sự không biết gia hỏa này ở sau lưng làm nhiều động tác nhỏ như vậy.

Hắn dường như nhận định thứ thuộc về mình bị cướp đi, đặc biệt bực bội. Nhưng trên thực tế, ngai vị Lãnh chúa cho tới bây giờ đều không thuộc về hắn.

Giảng đạo lý giảng không thông, Alice dứt khoát đổi đề tài, “Hộ vệ là thế nào? Vì sao hắn lại nghe lời anh?”

Cô xác định đã từng gặp người này trong đội Hộ vệ, bằng không cũng sẽ không theo tới.

Philipps cong cong môi, “Người ứng cử không ít, tôi đương nhiên phải xếp vào nhân thủ, thu hoạch tình báo mới nhất.”

Nghe thật thông minh, còn rất có tâm cơ, nhưng đáng tiếc gặp phải cô.

Muốn hỏi đã hỏi xong, Alice dự định kết thúc vở hài kịch này.

Philipps phát giác được ý đồ của cô, ánh mắt hung ác nham hiểm, “Vô dụng thôi, tôi đã sớm bày trận cấm pháp thuật trong ngõ hẻm này. Trong khu vực này, bất kỳ ai cũng không thể sử dụng pháp thuật.”

“Cô đã rơi vào tay tôi, để cô sống, để cô chết, chỉ là chuyện một câu nói thôi.”

“Thức thời liền tranh thủ thời gian cầu xin tha thứ đi, nói không chừng tâm tình tôi tốt, sẽ tha cho cô một mạng.”

Câu nói sau cùng rõ ràng là đang đùa giỡn cô. Phí hết tâm tư, thật vất vả bắt được người, sao có thể tha cho cô?

Alice nhìn lướt qua chung quanh, bình tĩnh nói, “Trận cấm pháp thuật sơ cấp, chỉ có thể hạn chế Pháp sư cấp 50 trở xuống sử dụng pháp thuật.”

“Đối phó với cô đã đủ rồi! Chẳng lẽ đẳng cấp của cô trên cấp 50?” Philipps khịt mũi coi thường.

Alice nghĩ thầm, cô đâu chỉ có đẳng cấp Pháp sư trên cấp 50? Đẳng cấp Kiếm sĩ cũng không thua kém.

Như vậy vấn đề tới, là thả ra pháp lực, khiến trận cấm pháp thuật không chịu nổi áp lực, dẫn đến vỡ vụn; hay là dùng vũ lực chế phục, cho bọn hắn một bất ngờ?

Cân nhắc nửa ngày vẫn không quyết định chắc chắn được, cô không khỏi lộ ra thần sắc xoắn xuýt.

Philipps đợi lâu vẫn không thấy đối phương cầu xin tha thứ, sắc mặt càng thêm âm trầm.

Tha cho cô ta tất nhiên là không có khả năng, hắn chỉ muốn chơi mèo vờn chuột thôi. Đợi đến chơi chán, lại cho cô ta lên đường.

Không có gia hỏa này vướng bận, nói không chừng Nam tước Ford sẽ nguyện ý một lần nữa tiếp nhận hắn.

Thấy con mồi không có chút phản ứng nào, làm thế nào cũng không mắc câu, Philipps lười giày vò. Hắn vung tay lên, ra hiệu cho hộ vệ vặn gãy cổ con mồi.

Hộ vệ được chỉ thị, vừa muốn ra tay. Một giây sau, pháp lực dâng trào mãnh liệt đánh tới hắn.

“Rầm”, một tiếng vang thật lớn, hắn bị pháp lực cuồng bạo hất tung, đập mạnh vào tường.

“Cô?!” Philipps vừa sợ vừa giận.

Nhưng rất nhanh, hắn liền nói không ra lời.

Mặt đất vẽ trận pháp phát ra tiếng vang “Rắc”, “Rắc”, “Rắc”. Pháp trận không chịu nổi áp lực, từng tấc từng tấc vỡ vụn, hóa thành bột mịn.

Cùng lúc đó, pháp lực như Thái Sơn áp đỉnh, ép lên người hắn.

Philipps cắn chặt răng, cực lực phản kháng. Thế nhưng pháp lực ùn ùn vọt tới hắn, tạo thành cảm giác áp bách cực lớn.

Thân thể không tự giác run rẩy, sâu trong nội tâm dâng lên một cỗ sợ hãi không cách nào nói được.

Philipps không chịu nổi, rốt cuộc “Bịch” một tiếng quỳ xuống.

Trong ba người, chỉ có Alice là hành động tự nhiên. Cô hơi hoạt động cổ tay, chậm rãi nói, “Còn sống không tốt sao? Làm gì cứ đến trêu chọc tôi?”

Philipps, “!!!”

Thẳng đến lúc này, hắn mới phản ứng được, vì sao trận cấm pháp thuật vỡ vụn, pháp lực hùng hậu từ đâu mà tới.

Đẳng cấp Pháp sư của cô ta dĩ nhiên thật sự ở trên cấp 50!

Giờ khắc này, Philipps tràn ngập tuyệt vọng trong lòng.

Hắn đã nghĩ đến, Pháp sư Quang Minh cũng tốt, Pháp sư Không Gian cũng được, thậm chí như trong tin đồn, tinh thông phép thuật toàn hệ cũng không cần lo lắng, chỉ cần đẳng cấp ở dưới cấp 50, thì khi bước vào khu vực cấm pháp thuật, cô ta chính là thịt cá trên thớt gỗ, mặc người chém giết.

Ai có thể nghĩ kế hoạch rất tốt, tiến triển cũng rất thuận lợi, vừa mới áp dụng thì điều kiện tiên quyết không may liền xuất hiện —— lấy thực lực của cô ta, kế hoạch căn bản là không thích hợp!

Philipps đau buồn phẫn nộ không thôi.

Pháp sư lợi hại như vậy tại sao phải chạy đến Clayton định cư? Trước đó điều tra, vì sao một chút xíu tiếng gió cũng không lộ ra? Thực lực cao cường, làm gì giấu dốt, giả trang làm người bình thường?

Hắn lòng đầy phẫn uất, một bụng oán khí không có chỗ vung, hận không thể nhào tới đánh nhau.

Nhưng pháp lực gắt gao đè ép, đừng nói nhào tới, quỳ đều sắp không nổi, hận không thể nằm sấp xuống đất.

“Đi gặp ngài Lãnh chúa với tôi.” Alice một tay một cái, mang theo hai người thuấn di rời đi.

**

Lâu đài Lãnh chúa.

Đội trưởng đội Hộ vệ đang bẩm báo, “Đại nhân, lúc đến, tiểu thư Alice không ở đó.” Hơi dừng lại một lát, anh đè thấp tiếng nói, “Ngài có phái người khác đi tìm tiểu thư Alice không?”

“Không có, vì sao hỏi như vậy?” Đáy lòng Gretel ẩn ẩn dâng lên dự cảm không ổn.

“Bởi vì nhân viên cửa hàng thực phẩm nói, ở trước khi tôi đến, ngài Lãnh chúa đã phái hộ vệ tới đón, tiểu thư Alice đi theo...”

“Rắc”, Gretel sinh sinh đem bẻ gãy tay ghế.

“Ai làm?” Lúc nói chuyện giọng nói băng lãnh, không bình thản như thường ngày.

“Tôi lập tức đi điều tra.”

Vừa dứt lời, không gian vặn vẹo, hai người bị tùy ý ném xuống đất như bao cát.

“Bọn họ bày trận cấm pháp thuật, muốn giết tôi.” Alice đơn giản miêu tả sự việc một phen.

“Mưu hại Lãnh chúa kế nhiệm, theo luật chém đầu.”

Đợi hơn nửa đời người, thật vất vả gặp được một người thừa kế hợp ý, ông dễ dàng sao? Sao ai cũng muốn thò một chân vào, đối nghịch với ông?

Gretel tức giận, không chút nào nể mặt.

“Lúc nào thì tổ chức nghi thức nhậm chức?” Alice hỏi.

Gretel đầu tiên là khẽ giật mình, sau lập tức vui sướng. Cô ấy đã muốn kế nhiệm ngai vị Lãnh chúa, vậy thì chắc chắn sẽ không cùng người chạy mất.

“Đang trình thư xin. Nhiều nhất bảy ngày, liền có thể hoàn thành chuyển giao.”

“Đã biết.” Nhận được câu trả lời minh xác chắc chắn, Alice thuấn di biến mất.