Chương 190: Hai Giang Chính Thần đều tới

Dịch: Minh Nguyệt Châu Sa

Thần Thổ Địa vẫn có chút kiến thức, biết rõ mấy câu nói qua loa hời hợt kia của Kế Duyên có ý nghĩa như thế nào. Điều kiện tiên quyết là vị tiên trưởng này nói đúng sự thật. Dù sao cũng rất khó tưởng tượng được rằng người kia không phải đang khoác lác về mấy chuyện này.

Hơn nữa, tuy Sơn Nhạc Thần đều lần lượt vẫn lạc, nhưng vẫn có người đạt được thành tựu Sơn Nhạc Chân Thần. Ở Đại Trinh không có nhưng thiên địa rộng lớn như vậy chắc chắn sẽ có. Đây vốn dĩ là nhận thức chung về tầng lớp Thần Đạo.

Còn chuyện Giới Du Thần, đã rất nhiều năm chưa từng thấy qua, nói đúng hơn là chưa từng nghe nói bọn họ còn sống, thậm chí càng giống với một loại truyền thuyết trong Thần Đạo.

Vậy mà lúc này, ngay trước mặt Thổ Địa Công, đột nhiên có một vị cao nhân tu tiên đang nói với một quỷ hồn mới chết rằng thật ra ngươi còn một con đường, có muốn thử làm Giới Du Thần hay không, hoặc nói có muốn thử nghiệm xem có thể tu thành Giới Du Thần hay không.

Quả thực Thổ Địa Công cảm thấy tam quan của mình bị phá vỡ.

Có lẽ vì để ý đến cảm nhận của Thổ Địa Công, Kế Duyên nghe thấy lời nói hơi ngập ngừng của lão, nên cũng giải thích một câu.

"Thực ra nói như Thổ Địa Công cũng đúng. Trong truyền thuyết, người có thể trở thành Giới Du Thần cần có thiên địa cùng tạo cơ duyên, cũng không đến nỗi quá khó. Quan trọng là bước đầu tiên khó khăn nhất chính là phương pháp như lời ta nói rất khó thực hiện."

Kế Duyên suy nghĩ theo sự tưởng tượng của người viết sách trong Thông Minh Sách.

"Mượn lực lượng của Chính Thần hệ thủy chuyển từ Cực Âm sang Chính Dương, chẳng những đạo hạnh của thần chích không được quá kém, mà hao tổn hương hỏa nguyện lực trong đó càng khó có thể đánh giá. Nếu chỉ có một người thì e rằng nguyên khí thần đạo sẽ phải chịu thương tổn rất lớn, nên ít có người nguyện ý ra sức vì việc này."

Cũng may là hắn có thể mời được ít nhất hai vị Chính Thần hệ thủy, hơn nữa đây còn là hai Giang Thần của hai con sông lớn nhất nhì nơi đây.

"Thực ra Chính Thần hệ thủy cũng chỉ là yếu tố thứ yếu mà thôi, hiếm thấy nhất là trạng thái của bản thân Tần đại phu, cái này khó có thể nói rõ cho các ngươi được."

Nói đến đây, hắn cũng không giải thích gì thêm. Âm sai nghe không hiểu, Thổ Địa Công lại không tin. Nhưng những lời này cũng không phải nói cho bọn họ nghe, quan trọng là Tần Tử Chu. Hắn thích thú nhìn về phía hồn phách đang ngỡ ngàng của Tần đại phu.

"Tin rằng Tần đại phu đã nghe ta với Thổ Địa Công nói chuyện rồi. Đây là cơ hội đạt được thành tựu Giới Du Thần. Tuy khả năng thất bại khá lớn, nhưng rất đáng thử một lần. Nếu không thành công, ngươi cũng chỉ có chỗ tốt, không có chỗ xấu, chắc chắn bảo vệ quỷ thể của ngươi không tổn hại gì cả. Nếu ngươi đồng ý, ta sẽ đi Âm Ti Đức Thắng phủ nói rõ tình hình."

"Đương nhiên, nếu Tần đại phu hài lòng với an bài của Âm Ti, chỉ muốn an ổn che chở cho con cháu, hưởng thụ cung phụng thì cũng được thôi!"

Hắn nói như vậy, căn bản vẫn để cho Tần Tử Chu tự mình lựa chọn. Còn nếu Âm Ti Đức Thắng phủ muốn giữ hồn phách, chỉ cần hắn nói chuyện này thì toàn bộ Âm Ti cũng phải giật mình đấy, nếu xác nhận được lời này nói sự thật, bọn họ làm sao dám giữ hồn phách đây.

Vốn dĩ khi còn sống Tần Tử Chu tính tình thoải mái, lúc này lại lộ ra vẻ không biết phải làm sao. Xung quanh đều là quỷ thần, ngay cả người "quen biết cũ" Kế Duyên này thật ra cũng không quen. Trong lúc nhất thời, dường như lão phải lựa chọn một chuyện lạ lẫm, lại cực kỳ trọng yếu. Thật sự là lo lắng không yên.

"À... Chuyện này... Ta..."

Nhìn dáng vẻ của Tần Tử Chu rõ ràng đang rất do dự, làm cho Thổ Địa Công có chút nhìn không nổi. Ở bên ngoài, lão gắt gao nắm chặt đoản trượng, cũng không biết có phải muốn gõ đầu Tần đại phu một phát cho tỉnh ra hay không.

Nhưng có Kế Duyên ở đây nên lão không dám làm quá. Những lời vừa rồi bất kể là thiệt hay giả cũng đã triệt để trấn trụ Thổ Địa Công. Còn muốn biết rốt cuộc chuyện này có thật hay không, chỉ cần đi Âm Ti Đức Thắng phủ là xong.

"Tần công, Tần công!"

Cuối cùng Thổ Địa Thần cũng không nhịn được nữa. Lão bước vào trong phòng, đi tới gần Tần Tử Chu, rồi dùng dĩ thần truyền âm nói.

"Nếu Tần công còn băn khoăn, có thể đến Âm Ti rồi hẵng quyết định. Đến đó có Thành Hoàng đại nhân bên cạnh, ngài cũng không cần đắn đo chuyện thật giả. Nhưng đừng từ chối vào lúc này. Việc này chỉ cần có một chút khả năng là sự thật, chính là cơ duyên mà mọi quỷ thần trong thiên hạ đều đố kỵ. Nếu may mắn thành công thì trong tương lai có thể đi đến mọi nơi trong thiên hạ, vì vậy không được từ chối đâu đấy!"

Khi còn sống, Tần Tử Chu đã tới miếu thổ địa của huyện Đức Viễn không biết bao nhiêu lần, vì vậy lão thần y cảm thấy thân thiết với vị thần Thổ Địa có hình dáng giống Thổ Địa Công như đúc này hơn Kế Duyên và đám Âm sai.

Nghe Thổ Địa Công nói xong, Tần Tử Chu cũng đã có quyết định. Sau đó, lão chắp tay với Kế Duyên.

"Đa tạ ý tốt của tiên trưởng. Bây giờ, trong nhà còn chưa kịp xử lý hậu sự, huống hồ ta hoàn toàn không biết gì về việc này cả. Cho nên có thể để ta đến Âm Ti rồi mới đưa ra câu trả lời chắc chắn được không?"

Kế Duyên khẽ gật đầu. Hắn nhận ra bản thân mình quả thực có chút nóng vội, liền cười nói với Thổ Địa Công.

"Làm phiền Thổ Địa Công đi cùng với Tần đại phu. Hơn nữa, nhờ ngài nói rõ mối quan hệ lợi hại trong đó. Kế mỗ rời đi trước. Chúng ta gặp lại ở Âm Ti Đức Thắng phủ!"

Hắn nói xong liền đi ra ngoài phòng.

"À, tiên trưởng muốn đi đâu thế?"

Thổ Địa Công vô thức hỏi một câu. Kế Duyên cũng ngừng một chút, quay đầu lại trả lời lão.

"Tất nhiên là đi mời Chính Thần hệ thủy nguyện ý giúp đỡ rồi, để đến lúc đó đỡ phải gặp chuyện phiền toái."

Cho dù cuối cùng Tần Tử Chu lựa chọn cái gì thì Kế Duyên vẫn có đủ tự tin. Tần lão gia tử làm nghề y cả đời, được hưởng danh tiếng thần y, lại không phải là kẻ ngốc. Việc này rõ ràng có ý nghĩa như thế làm sao lão có thể từ chối được chứ.

Trả lời xong, Kế Duyên trực tiếp rời khỏi sân nhỏ Tần gia đi về phía xa.

Đầu tiên, hắn đáp mây bay về Thông Thiên giang. Chuyện này sẽ cực kỳ tiêu hao lực lượng Thần đạo hương hỏa, do đó truyền thư không thích hợp lắm mà tự mình tới mời sẽ tốt hơn.

Dĩ nhiên, hắn muốn mời Long Nữ Ứng Nhược Ly của Thông Thiên giang và Giang Thần Bạch Tề của Xuân Mộc giang. Dù sao hai con rồng này vốn đã gần đạt tới thành tựu Chân Long, Thần Đạo chẳng qua chỉ là phụ trợ, hao tổn nhiều một chút cũng không sao, hơn nữa bọn họ đều có thể sử dụng được.

Hắn phi hành gần năm canh giờ, từ khi trời còn sáng tỏ đến khi bầu trời tối đen. Rốt cuộc hắn cũng đến được Trạng Nguyên Độ, chẳng qua nơi này cũng không nhộn nhịp lắm.

Mặt sông gợn sóng lăn tăn, phản chiếu ánh trăng. Bây giờ, hắn xem như đã học được kha khá về Ngự Thủy Thuật, do đó hắn trực tiếp đi vào trong nước, xuôi dòng nrẽ nước tiến về Thủy phủ Giang Thần. Lát sau, hắn đã đứng bên ngoài cấm chế của Thủy phủ. Có vài tên Dạ Xoa đang đi tuần tra trên sông, tay cầm cây thương bằng thép, ngăn cản đường đi của hắn.

"Người đến từ nơi nào?"

Kế Duyên vận dụng Tị Thủy Thuật làm cho quần áo, mái tóc không chuyển động theo dòng nước. Mặc dù mấy gã Dạ Xoa không nhìn thấu Kế Duyên, nhưng bọn họ cũng nhận ra hắn không phải Thủy tộc.

Kế Duyên chắp tay nói rõ sự thật.

"Làm phiền Dạ Xoa báo cho Giang Thần nương nương là Kế Duyên đến đây có việc muốn nhờ."

Kế Duyên?

Kế Duyên!

"Kế tiên trưởng?"

Mấy tên Dạ Xoa rối rít kinh ngạc thốt lên, đánh giá người vừa mới đến.

"Đúng là Kế mỗ. Ta nghĩ có lẽ không ai dám nói bậy làm càn ở đây đâu."

Kế Duyên nói đùa một câu. Đám Dạ Xoa giật mình, vội vàng thu vũ khí lại, chắp tay hành lễ.

"Kế tiên trưởng mau mời vào. Ta đi thông báo Giang Thần nương nương ngay!"

Vài tên Dạ Xoa mở cấm chế mời hắn vào Thủy phủ. Còn một tên khác nhanh chóng rời đi, chạy thẳng tới chính điện Thủy phủ.

Lúc này, trong chính điện, lão Long đang thưởng rượu, xem ca múa. Long Tử không có ở đây, cũng không biết đã đi chơi đâu rồi. Long Nữ đang tu hành ở một cung điện khác.

Tuy Kế Duyên nói đích danh Long Nữ, nhưng Dạ Xoa vẫn đi thông báo cho Long Quân trước tiên. Vì vậy, một thanh âm thật dài bất chấp tất cả xông vào chính điện.

"Báo... báo cáo Long Quân. Kế tiên trưởng đang ở bên ngoài Thủy phủ, nói muốn tìm Giang Thần nương nương nhờ hỗ trợ!"

Tất cả vũ cơ xung quanh đều dừng lại, lão Long cầm chén rượu đứng lên.

"Kế tiên sinh đến rồi! Tìm Nhược Ly ư? Không phải tới tìm ta sao?"

"Bẩm báo Long Quân, Kế tiên trưởng thực sự đến đây tìm Giang Thần nương nương ạ!"

Lão Long ngây người một lúc, phất tay cho đám vũ cơ lui xuống, nói với Dạ Xoa.

"Ngươi đi gọi Nhược Ly, ta ra bên ngoài tiếp đãi Kế tiên sinh!"

"Vâng!"

Lão đặt chén rượu xuống, nói thầm một câu rồi đi ra ngoài điện.

"Vậy mà không phải tới tìm ta?"

Lát sau, cũng ở gian chính điện này, Long Nữ, Kế Duyên và Long Quân cùng ngồi xuống. Kế Duyên nói sơ qua tình hình một lượt.

Giờ phút này, lão Long còn lộ ra vẻ kích động hơn con gái mình nữa.

"Kế tiên sinh muốn sắc phong Giới Du Thần sao? Thú vị, thú vị, quá thú vị. Kiếp này của lão hủ còn chưa từng thấy chuyện như vậy đâu!"

"Ứng lão tiên sinh, dùng từ "Sắc phong" có hơi quá rồi. Lần này, ta chỉ muốn thử nghiệm xem con đường Giới Du Thần rốt cuộc có được hay không."

Sắc phong đại khái gần giống với việc làm một lần là xong, chuyện này Kế Duyên không đảm đương nổi.

"Ài, khác gì chứ, khác gì chứ, đi đi đi, chúng ta lập tức lên đường!"

Lão Long không thể ngồi yên được nữa, nhìn có vẻ còn gấp gáp hơn Kế Duyên.

"Giang Thần nương nương có thể...?"

Lão Long nhìn thoáng qua con gái mình.

"Nó dám có ý kiến gì? Nó được ngài điểm hóa tim rồng còn không nỡ bỏ ra một, hai trăm năm hương hỏa sao?"

Thấy dáng vẻ phụ thân như vậy, Long Nữ kéo tay áo che miệng cười khúc khích, rồi cũng đứng lên.

"Tất nhiên con sẽ nghe theo sự phân phó của Kế thúc thúc!"

Ba người vội vàng rời khỏi Thủy phủ. Lão Long trực tiếp đáp mây bay phía trước, dẫn Kế Duyên và Long Nữ phi độn tới Xuân Huệ phủ.

Quá trình mời Giang Thần Xuân Huệ phủ lại càng đơn giản hơn. Kế Duyên đứng đợi ở ngoài miếu Giang Thần, lấy đạo âm truyền tin mời. Bạch Giao đang ngủ say nghe được liền lập tức chạy ra.

Nghe xong lời thỉnh cầu của Kế Duyên, gã càng mừng rỡ. Chuyện trở thành Giới Du Thần cũng giống như bản thân gã vậy. Bạch Tề còn đang lo lắng không tìm được cơ hội thể hiện trước mặt Kế Duyên một phen đây.

Kết quả chính là lúc bọn hắn cưỡi mây đến Đức Thắng phủ, ở trên mây, Kế Duyên và Long Nữ vẫn khá bình tĩnh, còn lão Long và Bạch Tề trò chuyện rất nhiệt tình. Dĩ nhiên, tâm tình bọn họ rất tốt.

"Thật là chuyện lạ mỗi năm, năm nay lại đặc biệt nhiều..."

Dù biết rõ nguyên nhân nhưng Kế Duyên vẫn thấy dở khóc dở cười.

Bởi vì thời tiết nóng nực nên thi thể không được để lâu. Một ngày sau, Tần gia đã đưa đám. Mà cùng thời điểm này, Tần Tử Chu đã đi cùng Âm sai đến Âm Ti Đức Thắng phủ. Dĩ nhiên, Thổ Địa Công cũng đi theo.

Đúng như dự đoán, nghe xong chuyện này, toàn bộ Âm Ti Đức Thắng phủ rung động không nhẹ. Trong quá trình Thành Hoàng và thần ở tất cả các ti giải thích rõ tình huống này, Tần Tử Chu cũng dần nhận ra cơ hội này hiếm có tới mức nào.

Khoảng đến buổi chiều ngày hôm sau, ở bên ngoài miếu Thành Hoàng Đức Thắng phủ, ngay tại cửa vào Âm Ti, Âm sai canh gác Quỷ Môn Quan suýt chút nữa bị dọa cho sợ hãi. Sau khi trở về thông báo, Thành Hoàng dẫn đầu cùng chủ quan tất cả các ti đều ra nghênh đón ở Quỷ Môn Quan.

Chính Thần Thông Thiên giang - con sông lớn nhất Đại Trinh đích thân đến, Chính Thần Xuân Mộc giang - con sông lớn thứ hai Đại Trinh đích thân đến, hơn nữa còn có Long Quân trong truyền thuyết cũng đích thân đến.

Thần quang của Chính Thần thủy trạch bao phủ nửa bầu trời bên ngoài miếu Thành Hoàng.

Kế Duyên đứng chung một chỗ cùng bọn họ tất nhiên cũng làm nổi bật lên vẻ bất phàm. Bây giờ hắn nói chuyện này là thật hay giả cũng không còn ai dám hoài nghi nữa.