Chương 25: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: demcodon

Sau khi nam chính Đàm Cánh Xuyên chính thức vào đoàn tiến độ quay rõ ràng nhanh hơn. Mà Lục Dương cũng nhanh chóng thấy phong thái của nam diễn viên hàng đầu trong nước.

Bộ phim trước của Đàm Cánh Xuyên là phim về thời trang, đóng vai một vị giáo sư đại học hiền lành và thanh lịch.

Lục Dương nhìn thấy cảnh phim trong tin tức không thể không thừa nhận Đàm Cánh Xuyên đeo mắt kính biểu hiện ra khí chất học giả rất tốt. Đàm Cánh Xuyên như vậy thậm chí làm cho Lục Dương nghĩ tới Tông Chính Hải.

Đều là trong trang trọng lại ẩn ẩn lộ ra một tia sắc thái cấm dục làm cho người kính sợ, lại dẫn người sinh ra xúc động thôi thúc muốn xem dáng vẻ ngoài tầm kiểm soát của bọn họ.

Nhưng trong, Đàm Cánh Xuyên sau khi trang điểm xong lại biến hóa nhanh chóng trở thành một người thời kỳ dân quốc mang theo nụ cười xấu xa, nhìn qua bất cần đời nhưng trong ánh mắt sâu lại cất giấu lạnh lùng và cảnh giác của doanh nhân giàu có Nam Dương.

Nữ chính Ngô Lệnh Tuyết tham gia bữa tiệc tiễn đưa của bạn học. Thanh mai trúc mã Giang Thiên Túng lại là bạn học cùng lớp tự nhiên đi chung. Nhưng mà bữa tiệc lại xảy ra một số chuyện.

Cô gái bởi vì chú bị bắt mà gia đình có ý định quay về nhà tổ tiên đã bị cảnh sát ập tới dẫn đi. Mười mấy thiếu niên - thiếu nữ đối mặt với đột ngột xảy ra biến hóa nhất thời đều bị dọa đến chân tay luống cuống.

Ngô Lệnh Tuyết phục hồi lại tinh thần muốn giúp bạn học nữ vô tội. Vì thế cùng Giang Thiên Túng chạy tới bữa tiệc khiêu vũ muốn tìm ba Ngô Triển Long ra mặt.

Nhưng xe chạy đươc nửa đường thì bỗng nhiên chết máy, mà Đàm Cánh Xuyên đang trên đường đến bữa tiệc khiêu vũ đúng lúc xuất hiện trình diễn một tiết mục "đưa than ngày tuyết", dùng xe của mình đưa Ngô Lệnh Tuyết và Giang Thiên Túng đến nơi.

Cảnh "anh hùng cứu mỹ nhân" này phải đợi đoàn phim chuẩn bị ngoại cảnh mới lại cùng quay chụp. Cảnh bữa tiệc tiễn đưa và bữa tiệc khiêu vũ thì hoàn thành ở trong phòng.

Trong một ngày, Lục Dương đầu tiên là đối diễn với nữ chính, ngay sau đó lại phải đối diễn với nam chính. Bản thân cậu ngược lại rất kích động và khẩn trương, nhưng người bên ngoài lại âm thầm lau mồ hôi cho cậu.

Dương Tư mặc một chiếc đầm màu xanh nhạt tràn đầy hơi thở thiếu nữ, đóng vai nữ chính hơn mười tuổi không có bất cứ áp lực gì. Trong bộ phim này chỉ là đầm cô đã có 40 bộ, rất được chú ý.

Đi cùng với trợ lý, cô đi ra từ phòng hóa trang của mình đi về phía trường quay, còn chưa đi được hai bước đã nghe được động tĩnh trong phòng hóa trang cách đó không xa.

"Chuyện gì đã xảy ra?" Dương Tư hỏi.

Cô trợ lý cảm thấy mình đã nhìn thấy một cảnh tượng tương tự: "Có phải Đàm Cánh Xuyên ở đó không?"

Dương Tư nghe vậy cười cười: "Sự cám dỗ của Cánh Xuyên khi mặc đồng phục luôn có thể gây ra bùng nổ trường quay." Lần trước hợp tác, cô cũng bị rung động bởi đối phương mặc quân phục.

Nhưng đợi hai cô đến gần mới biết được người gây ra bùng nổ không phải Đàm Cánh Xuyên mà là Lục Dương. Chỉ thấy cậu mặc một bộ vest kẻ sọc màu xám nhạt, để lộ ra chiếc áo sơ mi trắng và cà vạt sọc xanh bên trong, nhìn trông trang trọng hơn và không có che dấu khí chất học sinh của "Giang Thiên Túng", làm cho cậu có một loại khí chất độc đáo của tuổi trẻ và trưởng thành nhưng không mất ánh sáng mắt trời dương quang độc đáo khí chất.

Hơn nữa giá trị nhan sắc nghịch thiên, quả thực giống như thiếu niên dân quốc trong bức tranh đi ra, làm cho người đẹp cảnh vui.

Dương Tư là nhan khống tiêu chuẩn, lúc này nhìn thấy Lục Dương quả thực muốn kêu to "ngon miệng". Cô mang đôi giày da nhỏ, ba bước chạy thành hai bước đến bên cạnh Lục Dương, vừa lòng đánh giá từ trên xuống dưới. Sau đó không chút khách khí kéo cánh tay Lục Dương hoạt bát nói: "Đi, chúng ta đến cho ba nhìn xem, hỏi thử con rể tương lai này ông có thích hay không."

"Đó còn cần phải hỏi sao? Thầy Đường khẳng định sẽ thích!" Có một nhân viên bên cạnh phụ họa nói, trong phòng hoá trang vang lên tiếng cười có thiện ý.

Đường Đồng Minh đóng vai Ngô Triển Long chính là ba của nữ chính Ngô Lệnh Tuyết. Các diễn viên trẻ trong đoàn phim đều gọi ông là thầy Đường, chỉ có Dương Tư bởi vì nhân vật nên thân mật gọi ông là ba.

Lúc Lục Dương bị vây xem thì có phần không quen, bị "chị kỳ dị" này kéo tay mặt lại càng đỏ lên.

Lúc này Đàm Cánh Xuyên ở phía sau nghe được tiếng ồn ào cũng đi đến. Đầu tiên hắn nhìn về phía Lục Dương không khỏi