Chương 50: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: demcodon

"Anh Dương Dương, tại sao hoa cúc mùa thu mới nở?"

"Anh Dương Dương, tại sao trời lạnh lại không thể ăn kem chứ?"

"Anh Dương Dương, tại sao Hắc Bối không thích thịt bò chứ? Lạc Lạc rất thích thịt bò!"

"Anh Dương Dương, tại sao..."

Vợ chồng Tông Chính Du đã rời khỏi Thân Thành, bác cả Tông Chính Hải cho dù Quốc khánh cũng không có nghỉ ngơi. Lục Dương nghĩ mình không có tiết học, công việc lại bắt đầu sau khi kỳ nghỉ Quốc khánh kết thúc. Cho nên xung phong nhận việc giúp thím Trương trông trẻ con.

Kết quả là liên tục ba ngày Lục Dương bị đủ loại câu hỏi vây quanh.

Nếu bạn bởi vì nhóc còn nhỏ tuổi mà tùy tiện lừa dối cho qua, vậy thì chúc mừng bạn. Cuối cùng tuyệt đối là nhấc đá lên đập vào chân mình, bạn sẽ không ngừng vắt hết óc nghĩ biện pháp "giải thích" cho một người không trưởng thành là mình.

Hơn nữa hai cục cưng rất biết "xem mặt đoán ý", cũng rất "thức thời".

Tính tình Lục Dương tốt, có kiên nhẫn, vừa nhìn thì biết sẽ không dễ dàng tức giận, có thể nói là đối tượng "dây dưa" tốt nhất.

Mặc dù thím Trương cũng rất yêu cặp sinh đôi, đương nhiên sẽ không nổi giận với bọn nó. Nhưng thím Trương làm việc trong phòng bếp, đây chính là chuyện lớn liên quan đến "có thể bị đói hay không". Đương nhiên không thể để cho thím Trương tốn nhiều thời gian làm chuyện khác.

Cho nên hai cục cưng vẫn dính bên cạnh Lục Dương, làm cho thím Trương không rõ chân tướng thiếu chút nữa ghen tỵ.

Lục Dương cũng không biết khúc mắc bên trong, chỉ cảm thấy nhận được sự ưu ái của cặp sinh đôi là chuyện "đau cũng vui vẻ".

Kỳ thật, đáng sợ nhất không phải bạn bị hỏi một vấn đề, mà một khi trả lời thì có khả năng bởi vậy sinh ra càng nhiều vấn đề. Giống như mấy vấn đề này sẽ phát tán, sẽ lây bệnh. Một khi vấn đề chủ nhân mở ra hình thức "tại sao" đó chính là tuần hoàn vĩnh viễn.

Lục Dương hiện tại rất bội phục người làm nghề giáo viên mầm non. Các thầy/cô mỗi ngày đối mặt với mười mấy bạn nhỏ tương đương đối mặt X10 lần vấn đề.

Lục Dương thật muốn biết bọn họ xử lý như thế nào, và kiên trì như thế nào?

(Giáo viên mầm non: Có quỷ biết chúng tôi đã trải qua cái gì _(:з" ∠)_)

Ăn bữa sáng xong, Lục Dương ngồi trên sô pha trong phòng làm việc ở trên lầu, vừa dựa vào một bạn nhỏ "ham học hỏi như khát", mặt chứa chờ mong nhìn phía cậu.

Lục Dương thông cổ họng kể chuyện xưa cho bọn nó.

Sách báo cho trẻ nhỏ khác với trong tưởng tượng của cậu. Hiện tại bạn nhỏ cũng không chỉ có đọc qua truyện cổ tích, trên thực tế có nhiều lúc chủ yếu lấy loại chuyện xưa ngụ ngôn làm chính.

Đại khái là hy vọng bọn nhỏ ở trong chuyện xưa có thể học được một chút đạo lý làm người và phẩm đức tốt đẹp.

"Hôm nay anh muốn nói đến chuyện xưa giữa voi và hàng xóm của bạn ấy."

Kỹ thuật đọc lời thoại của Lục Dương đã xưa đâu bằng nay, lúc đọc chuyện xưa đến mức có thể cảm nhận được tiết tấu, hết sức hấp dẫn, thỉnh thoảng làm cho hai cục cưng mê say đến mức quên mình muốn nói cái gì.

Nhưng lúc mở đầu một chuyện xưa bọn nhỏ vẫn còn tâm tư "phát tán tư duy".

Khi Lục Dương vừa mở đầu nói "hàng xóm của voi là chó con" thì Hạo Hạo lập tức hỏi: "Chó con là Hắc Bối hả? Bạn ấy cũng là Corgi à?"

Lục Dương nghe vậy ngừng lại, hơi nghiêng đầu nói với Hạo Hạo: "Chúng ta không phải giao hẹn trước kể xong chuyện xưa mới có thể đặt câu hỏi sao?"

Trải qua tiếp xúc mấy ngày, ở dưới kinh nghiệm dạy dỗ không ngừng tổng kết của cậu, và dưới sự nhắc nhở bên ngoài của thím Trương và Tông Chính Hải. Lục Dương cuối cùng sửa sang ra một phương pháp ứng phó với cặp sinh đôi.

Cách nắm quyền giao hẹn trước, cách dời lực chú ý, vừa tránh cho hai nhóc rúc vào sừng trâu cũng làm cho cậu không chịu đủ đau khổ "đặt câu hỏi".

Quả nhiên, sau khi Hạo Hạo nghe lời Lục Dương nói lập tức vươn ra bàn tay trắng nõn che miệng lại, tỏ vẻ mình là bé ngoan nhất định sẽ tuân thủ giao hẹn.

Mà lúc này Hi Hi dựa bên kia Lục Dương thấy thế không khỏi cười ha ha lên, dường như cảm giác dáng vẻ này của Hạo Hạo rất thú vị.

Lục Dương trải qua mấy ngày cẩn thận quan sát, cậu phát hiện Hi Hi và Hạo Hạo mặc dù dáng vẻ giống nhau như đúc. Nhưng nhìn từ tính cách lại rất khác nhau.

Cục cưng cung Sư Tử đều được mặt trời chiếu mạng, hoạt bát đáng yêu.

Nhưng Hi Hi hoạt bát mang theo một tia ngại ngùng, hơn nữa em trai sinh đôi tương đối hướng ngoại, bé càng giống như một người đi theo, người lắng nghe.

Nhưng việc này cũng không có nghĩa là Hi Hi yếu đuối mà khinh. Trên thực tế bé cũng có thứ mình kiên trì.

Ví dụ như: bé không thích