Chương 74: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chuyển ngữ: Gà - LQĐ

Trương Lệ Lệ vừa ăn tối vừa ăn dưa bở, gần đây tìm chút việc vui ăn với cơm thật ngon miệng.

Bình thường Nhan Trung Vi thích khoe khoang. Doanh nhân mà, mặc dù người chú ý ông ta không nhiều, nhưng mọi người vẫn biết Xương Thịnh.

Ông chủ là một người đàn ông thông minh biết lo toan cho gia đình, đối với hình tượng của công ty mới có lợi.

Vậy mà đột nhiên bùng nổ sự kiện này ra, bất luận là sự kiện nhà hàng với Diêu Giai hay ‘Kẻ bị tình nghi’ hãm hại Tinh Không, cũng cực kỳ có hại với hình tượng của Xương Thịnh.

Trên mạng không thiếu nhân sĩ chính nghĩa, căm thù loại ‘tra nam tiện nữ’ này đến tận xương tuỷ.

Trương Lệ Lệ thấy dân mạng châm chọc thì bật cười, đáng đời hai người này! Chẳng qua sau đó lại nghĩ, nguy cơ của mua sắm Tinh Không có lẽ đã được xóa bỏ rồi?

Ăn dưa bở này cả buổi tối, lúc hứng thú dần dần phai nhạt, đột nhiên hot search xuất hiện một chủ đề hấp dẫn.

Rốt cuộc Tinh Không có chất lượng thế nào?

Mở ra, đây là một video vài phút, video phỏng vấn.

"Xin chào, tôi là nhà xưởng hợp tác làm quần áo với Tinh Không, tôi là Đặng Quốc Hoa..."

Đây là cuộc tự thoại đến từ một ông chủ xưởng quần áo, đầu tiên ông ấy tức giận biểu hiện có người nghi ngờ chất lượng của trang phục ông ấy sản xuất, mang tài liệu và nguồn gốc của mình ra, cùng với sản phẩm nổi tiếng trước đây của mình.

Thẩm tra chứng minh, số liệu đủ loại.

Ngay sau đó ống kính chuyển một cái, nữ công nhân cúi đầu liều mạng làm quần áo.

Giọng nói của một cô gái xuất hiện: "Xin chào, làm phiền rồi, dì là công nhân sao?"

Giọng nói thoải mái, nghe thấy sẽ khiến người ta thả lỏng.

Người nọ ngẩng đầu lên, không biết nhìn thấy một cô gái thế nào mà lộ ra nụ cười hòa ái.

"Đúng vậy."

"Nhóm quần áo này làm xong sẽ đưa đến đâu ạ? Có thể miêu tả trình tự làm việc không ạ?" Nữ công nhân đang đạp máy may làm một cái quần jean.

"Sau đó sẽ mang đến giai đoạn kế tiếp, nếu có vấn đề thì sao? Thì sẽ tiếp tục đưa đi kiểm tra lại."

"Kiểm tra gì ạ?"

Nữ công nhân này may nửa cái quần còn lại: "Đường may, sợi vải đủ loại hết!"

Một bàn tay nhỏ trắng noãn lọt vào trong màn ảnh, sờ thử: "Chất lượng rất tốt đấy ạ."

Nữ công nhân cười híp mắt: "Rất tốt, tôi cũng mặc đấy, mặc không bị hỏng!"

Tiếng cười của cô gái nhỏ kia vang lên trong màn hình: "Kiểm tra có vấn đề thì sao bây giờ?"

Nữ công nhân đau lòng: "Vậy phải làm lại, còn trừ nhiều tiền nữa ~ "

"Dì đã bị rồi sao?"

"Có thể không phạt sao, bây giờ kiểm tra rất nghiêm túc, một chút xíu vấn đề đều phải làm lại, nói là người hợp tác yêu cầu rất