Chương 64: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trí Ninh bị trách mắng, xin lỗi cúi thấp đầu, không biết nói thế nào mới phải.

Hòa Linh cười lạnh: "Vị tiên sinh kia, tỷ thấy cũng chỉ dạy đệ vô ích. Nếu như thật học từ sách, làm sao sẽ dạy đệ thành ra như vậy? Ta thấy tiên sinh như vậy, thật là dạy hư học sinh."

Trí Ninh nghĩ cách giải thích, nhưng không biết nên giải thích như thế nào mới đúng. Hòa Linh thấy y như vậy, càng thêm giận, nàng cười lạnh nói: "Xem ra, ta thật sự nên đi nói chuyện với tổ phụ một chút. Dạy ra toàn gia ngu xuẩn!"

Trí Ninh rốt cuộc không nhịn được, "Tiên sinh không phải người vậy đâu!"

Hòa Linh cười lạnh: “Tiên sinh của đệ? Thông thái đến cỡ nào? Đọc sách được không đại biểu dạy được, lại nói, có đi học học nhiều kết quả đọc được trong bụng chó đi."

Trí Ninh đỏ mặt đứng đó, nhưng lại không thể nói tỷ tỷ không đúng, chỉ uất ức không ngừng lặp lại: "Tiên sinh không phải vậy đâu! Là đệ, là đệ không có học tốt!"

Hòa Linh đối với người của Triệu gia không có cảm tình gì, nếu như Triệu tiên sinh thật sự có năng lực như vậy, làm sao sẽ dạy có gái Triệu thị ra như vậy, không sai, nàng chính là giận chó đánh mèo. Nàng cũng không thể lập.com tức giết chết mẫu thân mình, như vậy trái với đạo lí, hơn nữa, dù sao Lan thị còn chưa có làm những chuyện này! Nhưng nàng đối với người khác cũng không nhân từ như vậy, hơn nữa, rõ ràng có thể ngăn trở chuyện, nàng tại sao để mặc cho y tiếp tục phát triển?

"Ta đi tìm tổ phụ!" Hòa Linh là người nói là làm, nàng rất nhanh đứng dậy, Trí Ninh nhìn tỷ tỷ mình như thế, lập tức ngây dại, chờ phản ứng lại, Hòa Linh đã chạy tới ngoài cửa, y vội vả đuổi theo, kéo Hòa Linh vẫn xin: "Tỷ tỷ, tỷ cho đệ thêm một cơ hội được không? Tỷ tỷ!"

Không biết, còn tưởng rằng Trí Ninh phạm sai lầm lớn gì, mà Trí Viễn tới chính là nghĩ như vậy, y vốn là đến tìm Trí Ninh, nhưng nhìn Trí Ninh và Hòa Linh ở trong viện lôi kéo, đi cũng không được, không đi cũng không phải! Thấy Hòa Linh sắc bén nhìn sang, y chỉ dám cười tiến lên, "Tỷ đệ các ngươi tình cảm quả nhiên tốt. Ở trong sân đùa giỡn như vậy."

Hòa Linh cười khanh khách, nàng kiều tiếu ngửa đầu nhìn Trí Viễn, nói: "Ánh mắt tam ca thật đúng không tốt rồi!"

Trí Viễn bị nghẹn, y cười nhạt: "Đúng vậy, ta từ lúc lớn, không tự nhiên giống như Ngũ muội muội! Nghe nói Trí Ninh ở chỗ này, ta đi tới tìm y, không biết Ngũ muội muội có thể đem Trí Ninh cho ta mượn hay không?"

Hòa Linh gật đầu: "Vừa đúng lúc, dẫn y đi thôi. Tiết kiệm ở nơi này quấy rối muội, muội còn muốn đi gặp tổ phụ!" Hòa Linh lẽ thẳng khí hùng.

Trí Ninh vội vàng nói: "Tam ca mau giúp ta khuyên nhủ tỷ tỷ, tỷ tỷ muốn đi tìm tổ phụ cáo trạng tiên sinh!" Như vậy rõ ràng chính là đổi tiên sinh cho y, y đi theo tiên sinh cũng đã lâu lắm rồi, dĩ nhiên là không muốn. Hơn nữa tiên sinh rất tốt.

"Dạy không được, theo lý nên đổi. Thế nào? Ngươi không chịu đổi, sẽ không phải là bởi vì người ta có hai tiểu cô nương như hoa như ngọc đấy chứ? Ngươi mới mấy tuổi! Thật là lớn không lo học cho tốt, nhỏ cũng đi theo ddlequydon.com học xấu." Hòa Linh chống nạnh, mảnh khảnh thiếu nữ một thân Hồng Y, cảm thấy thật tuyệt khi giễu cợt những người mà mình không quan tâm. Trí Viễn đã từng thấy lợi hại của Hòa Linh, nhưng lần này lại bị đánh thẳng vào.

Không trách được Hòa Khánh có chút sợ cô muội muội này, lợi hại như vậy, tính tình Hòa Khánh như vậy, làm sao có thể không sợ! Hơn nữa, y không thể đoán đựợc cái từ “lớn” này là ám chỉ ai! Quá thâm thúy!

Trí Ninh bị Hòa Linh dạy dỗ, đầu lắc như là trống lắc, y nghiêm túc: "Tỷ tỷ yên tâm, đệ đi thư viện, dĩ nhiên là vì nghiêm túc học, cái khác tuyệt đối sẽ không nghĩ, tỷ tỷ tin tưởng đệ đi! Đệ thề, tuyệt đối không thích hai nữ nhi của Triệu tiên sinh."

Y đã sợ đến phải thề, tỷ tỷ thật là đáng sợ!

Trí Viễn và Trí Ninh cùng một tiên sinh, y tự nhiên cũng bảo hộ lão sư của mình, y suy nghĩ một chút, thong thả ung dung hỏi "Vậy không biết, Hòa Linh cảm thấy, tiên sinh dạy không tốt chỗ nào?"

Hòa Linh cười lạnh: "Ông ta dạy tốt chỗ nào? Trí Ninh, tự ngươi nói!"

Trí Ninh thuật loại cuộc đối thoại vừa rồi một cách ngắn gọn, Trí Viễn trầm mặc chút. Hòa Linh theo dõi y, hỏi "Vậy muội phải hỏi Tam ca một chút, Tam ca thấy thế nào sau thời cuộc?" Hòa Linh cũng không phải là người kiêu ngạo, dù nàng không biết tương lai sắp phát sinh chuyện gì, nàng cũng nhìn ra được Thiên gia tiếp đó sẽ làm cái gì! Hơn nữa, những chuyện này kiếp trước không có xảy ra, không, nói cho đúng, nàng dự đoán sau đó sẽ phải xảy ra, trên thực tế là ba năm sau mới có thể xảy ra chuyện.

Trí Viễn trầm mặc một chút, nghiêm túc: "Ta không biết!" Có điều dừng lại như vậy một chút, y nghi ngờ hỏi: “Ngũ muội muội cảm thấy, tiếp đó sẽ xảy ra cái gì?"

Hòa Linh liếc Trí Viễn một cái, nói: "Đệ ý không biết, huynh cũng không biết, sau thời cuộc, các người nói các người không biết! Huynh xem, đây chính là lão sư các người dạy tốt. Vậy ta xin hỏi, các người học diendanlqd.com những thứ học vấn này là làm cái gì? A, chỉ là vì khoa cử? Khoa cử sau đó thì sao? Tiến vào triều đình để mất mặt? Ta thật đồng tình với Thiên gia, nuôi một đám phế vật như vậy! Các người hiện tại học tập, đều là vì lợi thế bước kế tiếp tiến vào triều đình, một tiên sinh, chỉ biết tự cho là thanh cao, cái gì hữu dụng cũng dạy không ra được, thật là nói xằng nói bậy."

Hòa Linh không quan tâm bất kể cía gì, nàng đã ghét người nào thì không cần khách khí.