Chương 36: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trên tầng ba đều là đồ ăn vặt, đủ loại đều có, Cố Loan Loan chớp chớp đôi mắt, nhìn về phía Diệp Cửu Chiêu.

Đối phương nhẹ nhàng véo mũi nhỏ của cô một cái, nói: “Không được! Muốn ăn cái gì, trở về anh làm cho em.”

Cô bĩu môi, đôi tay ôm lấy cánh tay anh, làm nũng: “Anh Cửu, muốn ăn ~”

Diệp Cửu Chiêu không chịu nổi cô làm nũng, tâm hóa thành một vũng nước, chỉ biết tùy ý cô. Rất nhiều năm sau, Cố Loan Loan vẫn luôn dùng cách làm nũng để đối phó với Diệp Cửu Chiêu, nhiều lần vẫn hữu dụng, đây đều là do anh cưng chiều mà ra.

Tự mình nuông chiều, khóc lóc cũng phải chịu thôi!

Trên vỉ nướng đang quay một cái cánh gà to, lớp da vàng óng lộ vẻ ngon mềm, người bán đang phết từng lớp gia vị lên trên……

Cố Loan Loan:…… Muốn ăn!

Diệp Cửu Chiêu:……Cánh gà này sạch sẽ sao?!

“Mua!”

Diệp Cửu Chiêu nhìn về phía Cố Loan Loan, cô chớp chớp mắt, vẻ mặt khát vọng.

“Mua…… Một cái.” Diệp Cửu Chiêu rút tiền rồi.

“Ba cái!”

“Một cái!” Lúc này tỏ thái độ kiên quyết, Cố Loan Loan giật giật khóe miệng, được, được, được, một cái thì một cái.

Người bán thu tiền, chọn một cái cánh vàng óng ả bỏ vào trong túi, sau đó nhìn bọn họ, lại bỏ thêm một cái nữa.

“Đây! Đưa hai người một cái nữa.”

Cố Loan Loan: “Woa, cảm ơn!”

Diệp Cửu Chiêu: “……”

Đã lâu rồi người bán chưa được gặp một đôi tình nhân có giá trị nhan sắc cao như vậy, xem đi, trong lúc bọn họ đứng đợi ở đây, đã có rất nhiều người đến mua cánh gà, tuy rằng mục đích thực tế có thể là ngắm bọn họ.

Nhưng buôn bán tốt là thật đó! Cho nên đưa thêm một cái cánh gà nữa cũng là rất vui vẻ!

Cố Loan Loan giơ một cái cánh gà lên cười đến rất đắc ý, mặt mày nồng đậm ý cười.

“Anh xem đi, anh không mua cho em, nhưng vì nhân phẩm em tốt nên chủ quán thêm cho em đấy!”

Phần lớn thời gian là cô rất chững chạc, hiếm khi ngây ngô như thế, Diệp Cửu Chiêu cười cưng chiều, xoa xoa tóc cô.

Ăn xong cánh gà, ánh mắt cô lại đặt trên cổ vịt nướng. Món cổ vịt nướng của thành phố W luôn rất nổi danh,---ll,,ê..quy,,,don,,,,---hai mắt Cố Loan Loan sáng lên, kéo kéo góc áo Diệp Cửu Chiêu.

Mặt anh đen như mực, cổ vịt này còn khó xử lý sạch sẽ hơn cả cánh gà.

“Đi ăn cái kia đi.”

Cố Loan Loan nhìn theo ngón tay anh chỉ, một quán salad hoa quả đứng im ở đằng kia, trên quầy bảy đủ các loại hoa quả sạch sẽ đúng là rất bắt mắt, nhưng mà hai chủ quán lại đứng nói chuyện phiếm, không hề có một người khách nào.

Mặt cô đen lại, nói: “Ăn cái này trước.”

Lôi kéo anh đi lên, người bán cổ vịt nướng là một bà lão, cười tủm tỉm tiếp đón bọn họ.

“Mua hai cái.”

“Một cái!” Diệp Cửu Chiêu kiên định nói, đối với bà chủ có chút lạnh lùng.

“Hai cái đi~”

“Không được, không được.” Em đã ăn hai cái cánh gà rồi!

“Cậu trai, đừng cứng nhắc như vậy chứ! Người như cậu, bà đã thấy nhiều rồi, vợ là để yêu thương, cậu cứng nhắc thế làm gì hả. Tiền bạc thì sống không dùng, chết cũng đâu mang theo được, còn không bằng chăm lo cho người bên mình đi.”

Cố Loan Loan: “……” Nghẹn cười lại!

Diệp Cửu Chiêu: “……”

“Nghe bà ạ.”

Mặt Diệp Cửu Chiêu hơi đen, kiên định mà nói: “Chỉ, muốn, một, cái.”

“Ai da, cậu trai này thật là! Cô bé à, tìm bạn trai phải tìm một người