Giới thiệu

Nguồn: thientran7250.wordpress.com

Thể loại: cổ trang, cung đình, phụ tử văn (không huyết thống), nhất thụ nhất công

Tình trạng: Hoàn

Pairing: Nhiễm Mục Lân x Nhiễm Mặc Phong (chính), Nhiễm Mục Kì x Trú

Edit : Nấm Rơm

Dịch :QT

Văn án:

Nhiễm Mặc Phong, trong tên ẩn chứa ý nghĩa màu mắt của y, chui ra từ trong cơ thể của mẫu thân đã chết, trời sinh có đôi mắt dị sắc đỏ sẫm, Được gọi là con mắt của quỷ, lại được người coi như trân bảo quý giá nhất trên cõi đời này.

Y không ngại thế nhân nhìn y như thế nào, y chỉ thầm nghĩ tìm ra đáp án mà y đã vạn năm tìm kiếm vẫn chưa ra.

Tiết tử

Đông Sở Tây Vệ, to lớn đầy dã tâm.

Bắc Kim Nam Nam, mọi việc đều yên bình

Yến Quốc yếu nhược, dựa vào Sở Tây.

Bắc Uyên tách nước, như miếng thịt ngon cho hổ và sói tranh dành.

Phân chia thiên hạ – Sở Quốc và Vệ Quốc là hai nước cực mạnh, một ở phía đông, một ở phía tây chiếm cứ hai phần lãnh thổ. Kim Quốc cùng Nam Quốc phân chia nằm ở phía bắc cùng phía nam của trung tâm giải đất. Yến Quốc nằm ở giữa, thực lực yếu nhất, phải dựa vào Sở Quốc. Mà Bắc Uyên điều khiện thổ địa tốt nhất lại phải giáp mặt với sự dòm ngó của các nước khác, bước đi vô cùng gian nan.

Gặp phải cục diện gian nan như thế, Bắc Uyên phải cùng lúc phát triển về quân sự lẫn kinh tế, Quốc Quân Nhiễm Mục Kì cùng với bào đệ Nhiễm Mục Lân – một trong một ngoài, hỗ trợ lẫn nhau, để có thể dẫn dắt Bắc Uyên trong hoàn cảnh hiểm ác như thế mà tiếp tục sinh tồn, vì vậy, Nhiễm Mục Lân hàng năm phải đóng quân tại biên quan.

Kim Quốc cùng 3 quốc gia khác ở niềm nam luôn luôn xung đột, Yến Quốc lại quá yếu đuối, sớm hay muộn cũng sẽ bị Sở Quốc thâu tóm. Bắc Uyên tuy có anh em Kỳ Lân, nhưng tùy theo thế cục phát triển, sẽ xảy ra chiến tranh với các nước lân cận là không thể tránh được, thiên hạ chung quy phải thống nhất, chỉ là không biết cuối cùng sẽ lọt vào tay ai.

. . . . . . . . .

Một đội nhân mã ở trên bìa rừng phi nhanh, đột nhiên một gã nam tử cầm đầu dừng lại, tiếp theo xuống ngựa, hướng trong bụi cỏ bên cạnh đi tới. Chỉ thấy một nữ tử nằm trong một vũng máu, phía dưới chiếc váy bị máu nhiễm đỏ mấp máy như có cái gì ở trong.

Nam tử chậm rãi tiến đến, thử thử hơi thở của nữ tử, phát hiện nữ tử đã chết. Hắn ngồi xổm xuống, cẩn thận xốc làn váy của nữ tử lên. Tên người hầu cùng theo hắn đi tới phát ra tiếng kinh hô, trong váy của nữ tử có một em bé mới sinh! Hai cái đùi của đứa bé vẫn còn ở trong cơ thể nữ tử, mà khi làn váy nhấc lên, nó giãy dụa chui hoàn toàn ra khỏi cơ thể mẫu thân, nhắm chặt mắt, nằm im không nhúc nhích.

“Vương …. Vương gia …. Này … này là quỷ a!”

Phúc Quý chưa bao giờ thấy qua một màn kinh hãi như thế, so với ở trên chiến trường giết địch còn làm cho người ta lạnh xương sống hơn.

“Quỷ?”

Người được gọi là vương gia theo mắt cá chân rút ra một chủy thủ (dao ngắn), nhưng vào lúc này, đứa trẻ sơ sinh lại mở mắt ra. Phúc Quý “Aaaa” hét ầm lên, những người khác cũng bị dọa mà bước lui sau vài bước, tay của nam tử cũng dừng lại một chút.

Đứa bé mới sinh không khóc, cả người nó dính đầy máu trừng to mắt nhìn con dao trong tay nam tử, con ngươi trong suốt làm cho người ta không thể dời mắt. Nó cứ nằm như thế, nhìn nam tử, ánh mắt không hề giống với một đứa bé vừa sinh ra nên có.

Nam tử giơ tay chém xuống, cuống rốn của đứa bé mới sinh bị cắt đứt. Nam tử cởi áo choàng, đem đứa nhỏ bọc lại.

“Vương gia! Đứa nhỏ này không được. . . Nó. . . nó. . .”

Nhiễm Mục Lân ôm đứa bé vẫn đang nhìn hắn chằm chằm, ha hả cười rộ lên: “Phúc Quý, theo ta nhiều năm như thế, sao lá gan của ngươi càng ngày càng nhỏ lui. Bất quá chỉ là một đứa bé mới sinh, làm sao có thể là ma quỷ.” Nhiễm Mục Lân không quan tâm mà ôm đứa bé bước đi.

“Vương gia, ngài phải cẩn thận a ~~” Phúc Quý không dám nhìn đứa bé kia, đi theo phía sau vương gia mà không ngừng khuyên can.

Nhiễm Mục Lân nhẹ chân nhẹ tay mà đem đứa bé ôm vào trong lòng, lên ngựa, vung roi.

“Giá!”

“Vương gia~~~” Phúc Quý vội vàng lên ngựa, quay đầu nhìn lại cặp mắt của nữ tử đã chết kia, sợ run cả người.

Cuối mùa xuân năm thứ tư của Bắc Lịch, thần võ Đại tướng quân – Lân thân vương Nhiễm Mục Lân – theo biên quan quay về kinh , ở trên đường nhặt được một đứa bé khiến kẻ khác sợ hãi, đặt tên là – Nhiễm Mặc Phong, ngụ ý đôi mắt một bên đen, một bên đỏ.