Chương 157: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Thật là lòng dạ độc ác, thật là thủ đoạn hiểm độc!

Là ai!

Sắc trời âm u, làm nổi lên đôi mắt âm lãnh của nàng càng thêm lạnh lùng.

Nhìn xung quanh một vòng, xung quanh một bóng người cũng không có, trên mặt đất có hai thi thể nằm.

Ngoài xe ngựa, Lục Sa bị độc nặng hơn nên vẫn còn đang hôn mê.

Đối phương có chuẩn bị mà đến, chắc chắn sẽ không để lại đầu mối để cho nàng đi tra xét.

Nhất là ở trên đường cái người đến người đi này, cho dù có dấu vết, cũng rất dễ dàng bị phá hỏng.

Lần này ra ngoài bọn họ không dẫn theo nhiều tùy tùng, cũng không có người thu dọn chiến trường, hai người lên xe ngựa, chuyển Lục Sa vào trong buồng xe, Đông Phương Linh Thiên tự mình đánh xe, Lăng Kỳ Tuyết an vị ở bên cạnh hắn, ném hai thi thể vết máu loang lổ xuống, nghênh ngang rời đi.

Xe ngựa lái đi khoảng một trăm mét, Lục Sa mới từ từ tỉnh lại, thấy trên đỉnh đầu là buồng xe, đặt mông ngồi dậy.

Không phải hắn đang đánh xe sao, làm sao lại ngủ ở trong buồng xe.

Lục Sa vén rèm cản trở cửa xe lên, ngay lập tức nhìn thấy chủ tử nhà mình và Lăng cô nương vừa nói vừa cười ngồi ở vị trí người đánh xe.

Trong lúc nhất thời, không biết là nên đi ra đánh xe hay là ở trong toa xe tiếp tục giả vờ chết.

Lục Sa rối rắm thật lâu, quyết định giả chết là được.

Chủ nhân và Lăng cô nương như vậy, cũng là một loại lãng mạn!

......

Mười phút sau, trong phòng khách lầu chín xa hoa của khách điếm hoàng thất.

Văn Oánh Oánh giận đến gương mặt đều vặn vẹo!

Vốn trên mặt trắng nổi gân xanh không bình thường, ở trong phòng ánh sáng mông lung này, lại có vẻ rất thê thảm, như là quỷ dạ xoa từ trong địa ngục bò ra.

"Cái gì! Ngươi lặp lại lần nữa!" Giọng của nàng cũng biến đổi rồi, hiển nhiên nghe được chuyện gì đó khó có thể chấp nhận.

"Tứ hoàng tử và Lăng Kỳ Tuyết bình an.” Nói.

Thời gian gần đây, tính khí của tiểu thư càng ngày càng cổ quái, chỉ cần là nghe thấy tin tức Lăng Kỳ Tuyết và Đông Phương Linh Thiên đi chung với nhau, tính tình cũng sẽ đại biến, như biến thành một người khác vậy.

Nàng theo bên người hầu hạ cũng rất thận trọng, lần trước có một nha hoàn không cẩn thận nói sai một câu, đã bị tiểu thư một chưởng vỗ chết, nàng muốn giữ lại mạng nhỏ trở về gặp mẫu thân của nàng.

Đối diện Văn Oánh Oánh là một nam tử khoác đấu bòng màu đen ngồi nghiêng ở trên ghế, không thấy rõ khuôn mặt của hắn, nhưng trên người của hắn tỏa ra một luồng khí tức quỷ dị như ẩn như hiện.

Hơi thở này, dù là ở cấp bậc Nguyên Tướng hậu kỳ, Tiểu Thúy cũng không dám đến gần, trực giác cho thấy người nam tử này rất nguy hiểm.

Nam tử nói: "Ta mặc kệ, người của ngươi khẳng định là không theo kế hoạch làm việc, độc dược của ta ta