Chương 170: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Lão đầu phản ứng cực nhanh, không đợi Đông Phương Linh Thiên ra tay, đã ra đòn sát thủ.

Ông muốn dùng Lĩnh Vực nhốt Đông Phương Linh Thiên lại, rồi dùng một mũi tên bắn chết.

Lĩnh Vực là một công pháp có điều kiện tu luyện hà khắc, trừ thiên phú của bản thân còn càng ngày phải chịu khó, lão đầu cũng không tin Đông Phương Linh Thiên cũng nắm giữ một Lĩnh Vực có thể chống đỡ được ông.

Nhưng Lĩnh Vực mới hiện ra, ông đã hối hận!

Đông Phương Linh Thiên không có lĩnh vực, ở lúc Lĩnh Vực xuất hiện, chỉ thấy tóc của Đông Phương Linh Thiên không gió mà bay, hai tay trên không trung nhanh chóng vẽ mấy kết ấn phức tạp, ép nguyên khí vào bên trong, một ngụm máu từ cổ họng phun ra, phun lên kết ấn ở hư không, rồi sau đó, kết ấn như là đạt được sinh mạng, như có sự sống bay lên không trung, chắn ở trên kết giới Lĩnh Vực của ông ta, một mảnh máu đỏ tạo thành một Lĩnh Vực có thể nhìn thấy.

Tất cả xảy ra quá nhanh, lão đầu không kịp phản ứng đã cảm thấy Lĩnh Vực thoát khỏi khống chế của ông.

Điều này coi như xong, bản thân của ông ta như ở trong Lĩnh Vực của Đông Phương Linh Thiên, ngay cả động tác cũng đều chậm chạp!

Tốc độ ông lấy ra băng tiễn ra chậm dần, sao lại không đến trước mặt của Đông Phương Linh Thiên.

Lão đầu sử dụng Lĩnh Vực đã mấy trăm năm, chưa từng sai lầm, nhưng hôm nay lần đầu tiên xảy ra tình huống như thế, ngay cả biện pháp cứu chữa ông cũng không có.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn băng tiễn ở giữa không trung thay đổi phương hướng, bay về phía ông, xuyên qua ngực của ông.

Cho đến khi ngã xuống, lão đầu cũng không thể nào tin được trên thế giới này lại có thể có người hiểu được phương pháp phá giải Lĩnh Vực, cứ như vậy chết không nhắm mắt nằm ở giữa đường.

Lão đầu ngã xuống, Lĩnh Vực cũng tự động biến mất, Đông Phương Linh Thiên một chưởng đập vỡ đầu lão đầu, lấy tinh hạch bên trong ra.

Tu vi đến cấp bậc Nguyên Tôn sẽ tạo thành một viên tinh hạch ở thức hải, bên trong chứa một phần tu vi lúc ông ta còn sống.

Làm sao hắn sẽ để cho lão đầu này còn sống rời đi, ông ta đã biết bí mật —— Địa Độn của Lăng Kỳ Tuyết, mặc kệ trả bao nhiêu giá, hắn đều không thể để cho ông ta chạy trốn!

Làm xong những thứ này, hắn phun ra một ngụm máu tươi, một ngụm máu huyết mới vừa rồi là hắn ép ra, mà một ngụm còn lại là do sử dụng máu huyết và nguyên khí quá mức, dẫn đến ngũ phủ lục tạng bị thương nôn ra máu.

Đây là một loại bí pháp cổ xưa đã thất truyền từ lâu, phải dùng máu tươi của mình thúc giục mới có thể phá giải, ngày hôm trước mới bị hàn độc ngược, hôm nay lại cả một ngày không ăn cơm, nghỉ ngơi, thân thể của Đông Phương Linh Thiên có chút không chịu nổi, ngồi xuống tại chỗ xếp bằng, nuốt vào một viên Phục Nguyên Đan Lăng Kỳ Tuyết đưa cho hắn, bắt đầu điều khí nội tức.

Lúc Lục Sa chạy tới, từ xa đã nhìn thấy Đông Phương Linh Thiên một thân bụi đất, không để ý hình tượng ngồi dưới đất, khuôn mặt tuấn mỹ cũng dính vài vết máu, chật vật không chịu nổi.

Đau lòng không thôi, yên lặng hộ pháp cho Đông Phương Linh Thiên.

......

Dưới đất.

Lăng Kỳ Tuyết dùng Kim Thử Độn Thổ tạo ra trong động đất rất rộng