Chương 45: Ma Linh Giác Trư

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Lăng Kỳ Tuyết thân là luyện đan sư, trong nạp giới đều nhét đầy đan dược, không cần lo lắng vấn đề không đủ đan dược, cơ thể thoắt một cái, trực tiếp chạy vào chỗ sâu.

Nhìn vết thương của những người này, cấp bậc của ma thú công kích bọn họ cao đến ma thú cấp chín, chỉ thiếu chút nữa đã có thể thăng cấp trở thành ma thú cấp vương.

Mặc dù ma thú nguy hiểm như vậy, nhưng mà nguy hiểm cao bao nhiêu, cấp bậc ma hạch kia giá trị cũng có liên quan trực tiếp đến độ cao.

Khó trách nhiều người mạo hiểm nguy hiểm đan dược không đủ nhưng cũng muốn công kích con ma thú kia như vậy.

Lăng Kỳ Tuyết chạy đến không phải đi hái nhặt, hơn mười vạn người, cao thủ có nhiều người, thu nhặt cũng không đến phiên nàng.

Nàng đi là bởi vì ở trong vết thương của mọi người cảm ứng được một loại hơi thở nguyên khí rất quen thuộc, loại hơi thở này tỏa ra hấp dẫn, đang không ngừng hấp dẫn bước chân của nàng, không kiềm được chạy về phía kia.

Loại hơi thở này không giống với hơi thở thuộc tính của năm loại Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ thường gặp, Lăng Kỳ Tuyết lờ mờ cảm thấy, loại hơi thở này có liên quan đến năm loại thuộc tính nguyên khí vây quanh điểm đen của nàng.

Hơn nữa loại hơi thở này đầy nguy hiểm.

Lăng Kỳ Tuyết suy nghĩ một chút vẫn cảm thấy không thể dẫn theo Nam Cung Ngọc đi, chỉ cần không phải đụng phải bè phái của thái tử, ở khu vực ven Ma Vân rừng rậm, đám người Nam Cung Ngọc vẫn rất an toàn.

"Thật xin lỗi, chúng ta nói đi rèn luyện với nhau, nhưng mà lần này ta phải hành động đơn độc rồi!"

Nam Cung Ngọc không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng mà suy nghĩ một chút mình mới đến thực lực Nguyên Giả sơ kỳ, đi theo Lăng Kỳ Tuyết cũng chỉ kéo chân sau của nàng, sảng khoái gật đầu: "Ngươi hãy cẩn thận một chút, ta có huynh đệ Lưu gia chăm sóc, không có việc gì!"

Lăng Kỳ Tuyết lấy rất nhiều đan dược giải độc và thuốc bột che giấu mùi ra cho Nam Cung Ngọc: "Cái này các ngươi hãy mang theo, nếu gặp phải ma thú có thể dùng để trốn, cố gắng vòng qua chỗ có nhiều người để đi, tránh gặp phải đám người của thái tử!"

Lăng Kỳ Tuyết nói rất nhiều rồi mói đi vào sâu trong rừng rậm.

Nam Cung Ngọc bỏ một đống đan dược Lăng Kỳ Tuyết để lại vào trong nạp giới, trong lòng đầy cảm động.

Hắn sinh ra ở hoàng thất, ở trong lục đục đấu đá lớn lên, trừ mẫu phi của hắn ra, cho tới bây giờ không có ai xuất phát từ nội tâm quan tâm chân thành với hắn như vậy, không ngờ một lò luyện đan có thể đổi lại một bằng hữu, ông trời đối xử với Nam Cung Ngọc cũng không phải là quá bạc bẽo.

......

Trên đường đi về phía trước gặp phải nhân số trở về không một vạn cũng là tám nghìn, số lượng lớn khiến Lăng Kỳ Tuyết thầm giật mình, ma thú đả thương người đạo hạnh cũng không ít!

Ước chừng sắp được mười dặm, từ xa nhìn thấy một nhóm người, gần mười nghìn trái phải, trong ba lớp ngoài ba lớp vây đánh một ma thú lớn.

Có một lớp phòng bị cao hình thể ma thú rất giống một con heo khổng lồ, thân thể tròn vo giống lợn nhưng không phải lợn, toàn thân có