Chương 50: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Lăng Kỳ Liên âm hiểm cười: "Trong nạp giới không có là bởi vì ở trong nạp giới đồng bạn của nàng, nàng chỉ cung cấp dược vết đao thương nhỏ là chia được một chút thịt, đương nhiên là ăn vào trong bụng của nàng rồi, nếu đại nhân ngài không tin có thể lột bụng của nàng ra mà xem một chút, bên trong có phải thịt của con cháu ngài hay không vừa nhìn là biết ngay."

Lột bụng ra?

Đây là một kết quả dù sao cũng đều là cái chết!

Một kế này của Lăng Kỳ Liên không thể nói không độc, Lăng Kỳ Tuyết nghiêng mặt híp mắt nhìn Lăng Kỳ Liên một cái, nếu qua cửa ải này của Ma Linh Giác Trư, mặc kệ Lăng gia có bao nhiêu cao thủ lão tổ, nàng đều không thể để cho nàng sống qua tối nay!

Lăng Kỳ Tuyết đành phải cười xòa với Ma Linh Giác Trư nói: "Đại nhân, ngài đừng nghe nàng nói bậy, nếu mà ta ăn ngài con cháu thịt, vừa nói chẳng phải đã lòi ra, ta dám nói với ngài nhiều lời như thế, nhất định là bởi vì ta không có ăn, cũng không sợ ngươi ngửi thấy được mùi trong miệng ta!"

Lăng Kỳ Tuyết mặt không đỏ tim không đập, nói xong nàng đều tin tưởng mình chưa từng ăn thịt Ma Linh Giác Trư.

Nói dối? Nàng từng làm tổng giám đốc của Lăng thị có cái trường hợp nào mà chưa từng thấy qua, bản lĩnh bịa chuyện cũng đã dày công tôi luyện.

Ma Linh Giác Trư suy nghĩ một chút cũng phải, xoay đầu to lớn nhìn về phía Lăng Kỳ Liên.

Lăng Kỳ Liên nói: "Vì báo thù cho con cháu của ngài, thà giết lầm một vạn không nên bỏ qua một ai!"

Mẹ nó!

Nếu không phải là động thủ sẽ bại lộ thực lực của nàng, Lăng Kỳ Tuyết nhất định sẽ đập chết Lăng Kỳ Liên âm độc này bằng một cái tát, còn thà giết lầm một vạn, ngươi cho rằng ngươi là tào tháo à, mắc nợ!

"Đại nhân minh giám, nàng liều mạng chỉ ta, đoán chừng là chột dạ hận không tìm được một người chết thay, ngài nhìn cấp bậc của nàng một chút, và nhìn cấp bậc ta, sẽ thấy ra ai giống hung thủ hơn, còn nữa, nếu nàng không phải là hung thủ, tại sao trên người có thể có mùi dược che giấu?"

Lăng Kỳ Tuyết nở nụ cười nịnh hót, nữ nhân nào đó, xem ai cao minh hơn!

Lăng Kỳ Liên dùng Hổ Đầu Ong đến phá nàng, trên người khẳng định cũng có đồ che giấu mùi, nếu không đoạn đường vào cửa rừng rậm này trên người mang Hổ Đầu Ong, trên người của nàng cũng nhất định sẽ để lại mùi.

"Ngao ngao ——" Ma Linh Giác Trư ngửa mặt lên trời phát ra tiếng rống to rung trời, một hớp đã nuốt Lăng Kỳ Liên vào.

Tất cả xảy ra quá đột ngột, quá nhanh, Lăng Kỳ Tuyết còn chưa kịp phản ứng, cái gọi là thiên tài một đời của Lăng phủ vì vậy mà ngã xuống.

Ngược lại nhóm người Nam Cung Kình bị dọa đến đặt mông co quắp trên mặt đất, một mùi khai từ quần một người thị vệ tỏa ra.

Lăng Kỳ Tuyết nghĩ: Lần này Lão Quái Vật nên đi thôi, về sau ở trong Ma Vân rừng rậm, nàng cũng không dám thịt Cật Ma linh Giác Trư nữa.

Sau khi Ma linh Giác Trư ăn sạch Lăng Kỳ Liên, lại dùng ánh mắt chất vấn quan sát Lăng Kỳ Tuyết: "Trên người của ngươi cũng dùng dược vật