Chương 60: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Trên mặt của bà được trang điểm tinh xảo, không nhìn ra tuổi chân thật, môi đỏ rực hơi cong lên, lộ ra một nụ cười xinh đẹp.

Nhất quốc chi hậu, vẻ mặt kiêu căng, cho dù trên mặt nở nụ cười, nhưng lại làm cho người ta cảm giác lạnh lẽo như là một khối băng, xinh đẹp đến đâu cũng sẽ không có nhiệt độ.

Một ánh mắt lạnh lùng, mặt nhỏ hơi hất lên, chứa đầy khinh thường và khinh miệt nhàn nhạt nhìn Lăng Kỳ Tuyết, Lăng Kỳ Tuyết ngồi ở trên xích đu, nghiêng đầu nghênh đón ánh mắt bà dò xét, còn có chút khiêu khích nhướng lông mày vớp bà ta.

Hoàng hậu đã thấy nhiều ở trên TV, nhưng vẫn là lần đầu tiên thấy khi sống.

Tự nhiên, trong lòng của nàng không kích động, mà là tò mò trên TV và sự thật khác nhau ở chỗ nào.

Hồi lâu, vẫn là hoàng hậu mở miệng trước, giọng nói không che giấu được khinh thường và khinh miệt: "Ngươi chính là Lăng Kỳ Tuyết?"

Lăng Kỳ Tuyết tức giận liếc bà ta một cái: "Mẫu thân ngươi không có dạy ngươi trước khi hỏi người khác là ai thì nói lên gia môn của mình trước à?"

Lăng Kỳ Tuyết thật không phải muốn cố ý đối địch với hoàng hậu, giọng nói của hoàng hậu cao cao tại thượng để cho nàng cảm thấy rất khó chịu.

Ai bảo ta khó chịu ta sẽ để cho bà ta càng khó chịu gấp bội!

Đây là Lăng Kỳ Tuyết vẫn làm theo nguyên tắc, cho dù đối phương là hoàng hậu hay là quốc chủ.

Mới đến thế giới này, vì sinh tồn, nàng từng có rất nhiều ẩn nhẫn bị không ít bực tức, chỉ là, cấp bậc của nàng đạt tới Nguyên Tướng sơ kỳ, cấp bậc tinh thần lực của nàng đạt tới Nguyên Vương, có năng lực đánh một trận với Nguyên Vương, cho dù không thể thắng, cũng có năng lực toàn thân mà lui, không cần thiết phải oan ức mình nữa.

Hoàng hậu thì thế nào, người trước phải tự xấu hổ rồi sau đó sẽ bị người vũ nhục lại, nếu trước khi đi vào bà ta có thể lấy được đồng ý của nàng, nếu ánh mắt của bà ta nhìn nàng không xem thường, nếu giọng nói chuyện của bà khách khí một chút, nàng cũng sẽ không gay gắt xúc phạm bà ta.

"Ngươi không sợ bổn cung ngoắc tay kéo ngươi ra ngoài giết sao?" Hoàng hậu nói, một cước đá văng cung nữ quỳ gối trước người của bà ra.

Lăng Kỳ Tuyết phát hiện điểm Nam Cung Kình yêu thích đá người này, di truyền đến từ vị hoàng hậu kiêu ngạo này.

"Vậy phải xem hoàng hậu nương nương có quyết đoán này hay không?" Lăng Kỳ Tuyết xem thường, nếu hoàng hậu thật sự muốn giết nàng thì sẽ phái người ẩn giấu ở trong nhà nàng trước, chỉ chờ nàng trở lại thì đánh nàng không kịp trở tay, mà không phải gióng trống khua chiêng ngồi ở chỗ này đợi nàng, còn ăn nói xằng bậy.

Hơn nữa, với bản lãnh bây giờ của nàng, những người bên cạnh hoàng hậu này thật đúng là không có bản lãnh giết nàng.

Theo cấp bậc tăng cao của Lăng Kỳ Tuyết, nàng có thể thấy rõ cấp bậc Nguyên Vương trở lên và Nguyên Tôn trở xuống.

Bản thân hoàng hậu là thực lực Nguyên Vương sơ kỳ, cấp bậc cung nữ thái giám bên người bà cao nhất cũng chỉ là Nguyên Tướng hậu kỳ.

Lăng Kỳ Tuyết từng tham gia tập huấn lính đánh thuê, cũng học qua một chút điều tra kiến thức trụ cột, cộng thêm tinh thần lực của nàng ở Nguyên Vương