Chương 98: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Nếu lần này Lăng Kỳ Tuyết không thèm để ý đến nàng, về sau có thể bị truyền vào trong tai người của gia tộc hay không, nàng có thể bị di nương đuổi vào trong sân rách lần nữa hay không, nàng có thể bị xem thường lần nữa hay không.

Trong giây lát, tâm tư của Y Tình xoay chuyển nghìn lần, đã cân nhắc đến rất xa.

Vừa nghĩ đến rất có thể sẽ bị đánh trở lại nguyên hình, lại kéo nụ cười lần nữa, nói với Lăng Kỳ Tuyết: "Lăng đại tiểu thư, là ta nói sai rồi, sao ta có tư cách đi chung với người, xin người, giặt quần áo nấu cơm mọi thứ ta đều thông thạo, chỉ xin người cho ta một cơ hội, người cũng biết, người như ta hậu thuẫn nhà mẫu thân không đủ cường đại, ở trong đại gia tộc cầu sống cùng không dễ dàng, sau khi đi vào ta tuyệt đối không dám cướp bảo bối với ngươi, chỉ là muốn đi theo người lẫn vào rồi ra ngoài, có thể giữ được mạng nhỏ trở về báo đáp mẫu thân."

Y Tình nói vô cùng thành khẩn, Lăng Kỳ Tuyết có chút dao động, không phải là vì nàng nói giặt quần áo nấu cơm, mà là một câu nói báo đáp mẫu thân.

Kiếp trước cha mẹ nàng rời đi rất sớm, chỉ còn lại một mình nàng đơn độc chiến đấu hăng hái, dù nàng đến khoảnh khắc chết kia, nàng đều nhớ rõ thời gian người một nhà đi chung vui vẻ với nhau, đáng tiếc về sau cho dù nàng ưu tú thế nào, cha mẹ đều nhìn không được.

Sống lại làm người, mặc dù mẫu thân cũng đã qua đời, nhưng bởi vì mẫu thân khó sinh mà chết, đến khi nàng có Hỗn Độn Không Gian, người mẫu thân này, tuyệt đối được gọi là một mẫu thân vĩ đại.

Lời nói của Y Tình gợi lên nhớ nhung của nàng với mẫu thân.

Y Tình có cơ hội báo đáp mẫu thân, là phúc khí của nàng ta.

Lăng Kỳ Tuyết nghĩ: Xem như là làm một chuyện tốt.

"Vậy ngươi không thể gây thêm phiền ta, ở bên trong cho dù gặp phải cái gì, ngươi đều không thể nói với người ngoài."

"Ta bảo đảm!"

"Không được, ngươi phải thề!"

Không có tâm hại người nhưng nên có tâm phòng bị người, Lăng Kỳ Tuyết không tin tưởng bất kì kẻ nào, chỉ có thể nghĩ ra biện pháp vụng về như vậy.

Cái thế giới này, lời thề là được pháp tắc thiên địa bảo vệ, chỉ cần có người vi phạm lời thề, cũng sẽ bị pháp tắc thiên địa trừng phạt.

Vì đi theo Lăng Kỳ Tuyết, Y Tình rất thông minh lựa chọn thề, không chút do dự giơ lên ba ngón tay, chỉ lên trời: "Ta Y Tình thề với trời, nếu ta nói ra ngoài một chút chuyện ở trong bí cảnh về Lăng đại tiểu thư Lăng Kỳ Tuyết, sẽ để cho ta bị thiên lôi đánh, không được chết tử tế!"

Lăng Kỳ Tuyết nhìn thái độ kiên quyết của nàng, ngay lập tức tin tưởng giữ nàng ở bên người.

Lúc này, cửa thành đã mở ra, người trong hoàng thất xuất hiện, dẫn đội là Lão tổ Nam Cung hoàng thất lần trước, đi theo phía sau ông là một đội đệ tử hoàng thất, đều là thiếu niên hai mươi bảy tuổi đến ba mươi tuổi, trong đó bao gồm Nam Cung ngộ nàng không thích.

Lăng Kỳ Tuyết cảm khái: Đây chính là ưu thế của hoàng thất! Bình dân cho dù là nhi nữ của quan viên, vì