Chương 172: Hậu thí luyện

Thí luyện kết quả được công bố, đệ tử Việt tông xếp hạng hai ở hạng mục tông phái, hạng mục cá nhân Kim Liên và Bình Nhi tiếp nhập tiền thập, Trúc Linh thập thất, các đệ tử khác xếp hạng không tệ, khiến các tông môn khác có góc nhìn khác.

Đối với một tông môn mới thành lập thì kết quả đã không tệ, dù sao tích lũy tông phái cũng chưa sâu, tuy gần đây kinh doanh từ tửu lâu, thương hội và được tài nguyên Vạn Tượng các bổ sung nhưng vẫn chưa thể so với tích lũy của các tông phái lâu năm.

Cầm phần thưởng thí luyện trong tay, nhưng không một ai có cảm giác hào hứng, bởi phần thưởng này chính vì công tử mà họ mới đạt được, sự huấn luyện trước khi thí luyện giúp ích cho họ rất nhiều, cũng như trong thí luyện nếu không có công tử thì họ đã ngã xuống ngay từ lúc mới bắt đầu nhưng lúc này người lại không ở đây.

Đêm đã buông màn, Trướng bồng Việt tông lúc này không gian tĩnh lặng.

Quang cảnh vẫn như khi mới đến, đệ tử xếp hai hàng dài ngay ngắn giữa trung tâm, tứ vị Đường Chủ ngồi phía trên, Khải Đức đứng phía sau Thạch Sanh, nhưng chỉ khác là vị trí chủ toạ không còn có người ngồi ở đó khiến mọi thứ trở nên trống vắng.

Theo thói quen chờ đợi công tử bắt đầu nhưng lúc này sự yên lặng kéo dài không ai cất lời trước.

Thạch Sanh nhìn về Chủ toạ, hắn có chút quên là công tử không còn ở đây, không thể để không khí trở nên nặng nề hơn đành cất lời:

- Thí luyện đã kết thúc, tuy kết quả các ngươi không tệ nhưng như vậy vẫn chưa đạt yêu cầu. tu vi quá yếu kém, kinh nghiệm chiến đấu thiếu hụt, điều này hẳn các ngươi trong chiến đấu cũng đã tự kiểm nghiệm thấy.

- Vốn theo cá cược lúc trước giữa công tử và Khải Đức thì nếu Khải Đức thua thì hắn cùng với tổ đội của hắn sẽ phải nhận huấn luyện đặc biệt từ công tử, nhưng lúc này công tử không ở đây thì ta quyết định tất cả các đệ tử tham gia thí luyện lần này trở về đều phải nhận huấn luyện đặc biệt, ta sẽ đích thân dám sát.

- rõ, thư Đường Chủ.

Chúng đệ tử nhận mệnh đáp lời, qua huấn luyện của công tử trước khi vào Nguyên Thọ và sau khi trở ra họ cũng nhận thấy thiếu sót của bản thân nên không ai có ý kiến dù là người thắng hay người thua.

Kim Liên hơi tiến lên trước:

- Đường Chủ, còn chuyện của công tử?? người liệu có sao không?

Mọi người nghe vậy thì đều chăm chú lắng nghe, bởi họ cũng muốn biết điều này nhưng lại không thể hỏi, nhưng với Kim Liên thì khác nàng là đệ tử của thái thượng trưởng lão là sư muội cuat công tử nên ít nhiều cũng có thân phận.

- chuyện này thì không có vấn đề gì cả, ta đã dựa vào phương thức đặc biệt liên hệ được với công tử. người cho biết rằng người bước vào truyền tống trận một chiều hiện tại người đang ở cách nơi này không xa, Nhưng không lâu nữa người mới trở về.

- Được rồi! các ngươi trở về nghỉ ngơi đi, nếu huấn luyện tiếp theo các ngươi hoàn thành tốt công tử đã hứa trở về sẽ ban thưởng.

- Còn không thì sẽ phải chịu phạt tương ứng, các ngươi nên biết rằng tu đạo gian nan, khắc khổ ngày hôm nay các ngươi sẽ được đền đáp trong tương lại, thành công không dành cho kẻ lười biếng, Cường giả chỉ trưởng thành trong mồ hôi và máu.

- rõ, thưa Đường Chủ.

Chúng đệ tử rõ ràng, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, theo hàng lối trở về nghỉ ngơi, háo hức mong đợi huấn luyện tiếp theo sẽ như thế nào bởi lợi ích từ huấn luyện rất tốt cho tu luyên.

- Ngươi cũng trở về đi, huấn luyện lần này của các đệ tử ngươi cũng tham gia, cứ theo những điều mà công tử đã dạy ngươi từ trước, Tùy vào sự tăng tiến của ngươi ta sẽ bổ sung thêm, ngươi trở về mà chuẩn bị.

- Vâng.

Khải Đức rời đi tâm tình đã ổn định trở lại, nghe tới huấn luyện cũng không quá sợ hãi như trước, tuy biết rằng chỉ tăng thêm một chút nhưng sẽ khó khăn hơn nhiều, hắn đúng là cần chuẩn bị thật, trước là tích trữ nhiều rượu và còn phải gặp người ấy nữa.

Trướng bồng rộng rãi chỉ còn lại bốn người ngồi đối diện nhau, không khí trở nên tịch mịch hơn nhiều.

Thạch Sanh hướng ba người nói:

- Đại ca, hai vị sư muội, công tử hiện tại không biết ở nơi nào nhưng chí ít lúc này chúng ta biết người không sao là được rồi, ở hiện trường mọi người cũng rõ không một manh mối nên việc tìm kiếm là khó khả thi, chỉ có thể đặt niềm tin nơi công tử mà thôi, điều thiết yếu bây giờ là chúng ta nên làm gì trong quãng thời gian chờ đợi này?? mọi người có í gì không?

- uhm, ta sẽ đẩy nhanh mở rộng kinh doanh Vạn tửu lâu trở một hệ thống thu nhập thông tin rộng khắp để nắm bắt mọi tình hình cũng như tìm kiếm thông tin về sự việc liên quan đến ngày hôm nay và nơi hạ lạc của công tử.

Lý Thông mắt loé sáng nói, thông tin nắm vai trò quan trọng quyết định sự thành mại trong các vấn đề, nếu tìm được manh mối tất nhiên sẽ tìm được người.

Mọi người nhìn Lý Thông cũng gật gù, đây là ý tưởng tốt nếu làm được nó thì chính xác sẽ nắm quyền chủ động không thì chí ít không quá bị động trong mọi vấn đề.

- Sau đó, còn Việt Thiên thương hội ta sẽ làm cho nó trong ba năm có thể áp một đầu Vạn Niên rồi rước Niệm Trì về tắm rửa ráo nước chờ công tử trở lại, hẳn người sẽ rất vui mừng.

- Dược các ta sẽ nhanh chóng cho người qua liên hệ, nếu thành công đàm phán thì mấy thành đan dược sẽ giải quyết được vấn đề tích lũy của tông môn, còn Vạn Tượng các ta sẽ trả lại cho họ nhiều lợi tức hơn nhưng ta sẽ khiến họ xuất nhiều đồ giá trị.

Lý Thông nói một tràng giang đại hải bởi hắn vốn phụ trách kinh doanh, việc tuy nhiều nhưng dưới tay cũng có người làm được việc.

- Đại ca, vấn đề Dược các huynh nhanh chóng một chút, ta muốn cấp tốc huấn luyện đệ tử nên đan dược cần thiết phải đủ dùng ah, hơn nữa huynh tìm kiếm một chút đan phương hay phương pháp luyện đan hoặc tốt nhất tìm cách nhấc một tên về Việt Tông chẳng phải công tử muốn lập một Dược sơn sao??

- Đệ nói đúng, việc Dược các này ta đã bàn giao cho cháu dâu, nhưng trở lại ta sẽ chính mình đi làm, tiện tay bắt một tên về.

Hai huynh đệ nhìn nhau cười, giao dịch dựa trên lợi ích, kiếm một dược sư về lợi ích đúng là bạo phát.

Kim Thiềm nhấp ngụm trà ngẫm ngĩ nói:

- ah, nhìn hai huynh ta thấy mình cũng phải nghĩ làm cái gì đó mới được.

Nàng thân phận là phó đường chủ nhưng thực chất vẫn luôn ở bên công tử làm thị nữ mà lúc này công tử không ở đây thì cũng nên làm việc công tử muốn.

- trở lại tông, ta chăm chú tìm vài mỏ quáng hay linh tài gì vậy, từ lúc tới Việt tông ta không chú ý tìm kiếm khi về phải ra sức hơn mới được.

Kim Thiềm không nhanh không chậm nói, nàng mới từ Thức Hiên về việt tông nên chưa khảo sát địa hình cụ thể, thiên phú của nàng đôi lúc chính nàng lại quên.

- sao ta lại quên muội nhỉ, tốt trở về ta đem người cho muội muội cứ tự ý sử dụng.

Thạch Sanh, Lý Thông nhìn phía Kim Thiềm vui mừng, sao có thể quên họ còn có mỹ nữ ngậm vàng này?? trở về phải ép nàng há miệng ra thôi.

Kim Thiềm cười nói:

- hihihi.., muội sẽ cố xem sao, các huynh không biết chứ, Ngũ yêu Thức Hiên tu tới Nguyên Anh từ một tay muội mà ra đấy.

Tiểu Thanh nhìn mọi người, mỗi người mỗi việc nàng cũng không thể ngồi không, nàng nghĩ ngợi cất lời:

- Ta sẽ thử đi liên hệ với một số cầm đầu yêu thú khu vực một chút xem có gì hay ho không, bắt về bổ sung cho Yêu Đường hay lấy một ít linh dược về cho lão Lý cũng tốt.

Thạch Sanh gật đầu:

- Tốt, mọi người cứ theo ý kiến mà làm nhưng đừng quên việc tu luyện của đệ tử cũng như bản thân vì tu vi càng cao hành sự càng dễ dàng, khi công tử trở về chúng ta hãy trao cho người một Việt Tông hoàn toàn mới.

Nhị nữ cười nhẹ, Lý Thông nhìn hắn:

- vậy đệ định làm gì?? không phải chỉ tu luyện không đây chứ???

- hahaha.. đệ huấn luyện đệ tử không phải sao??? còn việc gì nữa đệ sẽ nói cho huynh sau.

Thạch Sanh cười nói, trước hết hắn cần xây dựng hệ thống tu luyện Việt tông đôi chút, và trong đầu hắn lúc này cũng muốn làm một việc nho nhỏ nhưng việc này cần thời gian hơn và không quá dễ đang..

Bốn người cười rồi trở về trỗ của mình để nghỉ ngơi, tuy là có ý định nhưng vẫn cần phải có kế hoạch cụ thể.

Trên một vực núi cao cách Nguyên Thọ không xa.

Thân hình cao lớn ánh mắt nhìn về phương xa, tóc dài bay trong gió nhẹ, hắn không quay đầu mà cất lời.

- Các ngươi đến rồi à?

Phía sau hắn bốn bóng đen rón rén xuất hiện quỳ xụp xuống:

- Đường Chủ cho gọi chúng tiểu nhân có gì dạy bảo??

- đứng dậy đi.

Cuộc nói chuyện diễn ra hồi lâu thì bốn hắc y mới mỗi người một phương mà lần lượt rời đi, trước khi ánh bình minh ló rạng phía chân trời.

Nam tử có thân hình cao lớn cường tráng, nhìn nền trời đỏ rực phương xa lẩm bẩm:

- Công tử, ta không biết người hiện tại ở nơi nào nhưng ta tin chắc rằng người sẽ không ngã ngục bởi người không thể, người là tứ bất tử, ta còn muốn đứng bên cạnh người trên con đường này.

Nguyên Thọ sơn trở lại bình thường như vẫn vậy, lều trướng các phương đã được mọi người thu dọn để lên đường trở về tông môn.

Đệ tử Việt tông sau một đêm nghỉ ngơi tinh thần trở lại rạng rỡ, mấy ngãy trải qua trong thí luyện luôn trong tình trạng cảnh giác tâm trí rôt cuộc có một sự lột xác nho nhỏ, sự lột xác này sẽ khiến đạo tâm thêm vững vàng.

Thạch Sanh nhìn mọi người lúc này đã tập trung lại đông đủ, tác phong nhanh nhẹn tuân thủ sự điều phối thì gật đầu hài lòng:

- Tốt, giờ chúng ta trở về thôi.

- lên đường.

- rõ, Đường Chủ.

Từng tiếng hô dõng dạc vang vọng khắp không gian, Thạc Sanh dẫn đầu đoàn người ngự không trở về, để lại sau lưng một lần thí luyện đáng nhớ.



" Cũng đã lâu lắm rồi,

Từng dòng mực mờ xoá nét chữ nhạt nhoà.

Nhìn những bức thư anh vẫn giữ bên cạnh mình,

Để cất nỗi nhớ trong tim. "

Hi!!!

Long time no see...

Mặc đang Edit lại từ đầu bộ truyện này, sẽ có những thay đổi trong trong mạch truyện nhưng không quá nhiều. bên cạnh đó cũng sẽ có đăng thêm chương mới, vì tính chất công việc nên chỉ có thể một hoặc hai ngày một chương, để có thể theo dõi mọi chi tiết cụ thể các bạn có thể đọc tại.com nhé!

Bên cạnh đó sắp tới Mặc có thể sẽ đăng một bộ truyện hệ thống, nội dung cơ bản chưa tiện tiết lộ nhưng chỉ có thể nói là dạng main chính có thể triệu hồi các nhân vật lịch sử và thần thoại việt.

Rất mong được sự ủng hộ và góp ý của mọi người.

Thankyou.