Chương 80-2: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

Bọn họ trải qua những ngày giống như tất cả các cặp tình nhân khác ở bậc đại học, ăn cơm trưa, xem phim, đi dạo trung tâm thương mại, cùng ăn một cây kem Kỳ Lâm, thưởng thức hơi lạnh tràn ngập từ bên trong phả ra, đi lang thang ở dưới cái nóng đến ba mươi tám độ C, lại tiến vào một nơi khác bên trong có khí lạnh tràn ngập, rồi lại trở ra, vẻn vẹn suốt một buổi chiều, không hề cảm thấy mệt một chút nào.

Đi dạo qua một cái chợ nhỏ, Lộ Vân Phàm nhìn thấy một tiệm chụp hình ảnh dán, tự động ghép khung hình, liền kéo An Hồng đi đến đó tiến vào.

Chỉ là tuyển chọn bối cảnh khung hình liền hết tới hai mươi phút, sau khi đã tuyển chọn xong xuôi, hai người chen chúc nhau ở trong một không gian nho nhỏ, áp mặt vào khung hình bắt đầu chụp ảnh. Lộ Vân Phàm lại càng không ngừng nhăn mặt, một lát sau lại giả vờ chu miệng nhìn rất đáng yêu, một lát lại trừng mắt cố phồng cái gò má lên, một lát lại nheo mắt vẻ đùa giỡn. Chụp xong hai bản ảnh chụp xác định lấy, rồi cắt bỏ lại xác định lấy. Chọn các ảnh chụp đầy đủ xong cũng hết hơn nửa giờ. An Hồng dở khóc dở cười, nếu biết Lộ Vân Phàm từ trước đến nay thích chụp ảnh như vậy, cũng sẽ vài lần chụp cùng với cậu ta.

Cuối cùng khi lấy thành phẩm, @MeBau*diendan@leequyddonn@ Lộ Vân Phàm vui vẻ không thôi, chụm đầu cùng An Hồng chung một chỗ xem xét tỉ mỉ, vừa nhìn vừa cười: "Ha ha ha! Này cái mặt cậu nhìn mới ngốc làm sao!"

Thật sự là rất ngốc nghếch, An Hồng cũng cười không ngừng, chỉ một tấm hình nói: "Ai, cái này nhìn gương mặt của cậu rất tuấn tú nhé!"

Lộ Vân Phàm nhíu mày: "Tôi làm gì có cái nào không đẹp trai kia chứ!"

"Đồ tự sướng chết tiệt!"

"Tôi thích nhất là cái ảnh này!" Lộ Vân Phàm chỉ vào một tấm ảnh chụp ghép khung kích cỡ 2 tấc. Trong ảnh chụp, tay cậu từ phía sau vòng quanh thân mình An Hồng, hai người trán kề trán, đều cười đến xán lạn dưới ánh mặt trời.

An Hồng mím môi cười vui vẻ, Lộ Vân Phàm đã bóc luôn tấm hình này ra, dán luôn lên mặt trái điện thoại di động.

"Ai nha, cậu đúng là đồ biến thái! di@en*dyan(lee^qu.donnn) Làm gì có nam sinh nào dán hình trên điện thoại di động thế này chứ!"

"Tại sao lại không được? Tôi thích thì dán thôi." Lộ Vân Phàm cẩn thận dán tấm ảnh chụp lên điện thoại, ngó đi ngó lại liền hướng vào trên má An Hồng hôn một cái, "Ban ngày hôn cậu, buổi tối hôn ảnh chụp!"

"Chán ghét!"

"An An, trừ bỏ ảnh tốt nghiệp hồi trung học, đây là lần đầu tiên chúng ta chụp ảnh chung đó"

An Hồng một bên vừa lau mặt, một bên vừa cười, cẩn thận nghĩ nghĩ. Cuối cùng cô đồng ý với lời nói của Lộ Vân Phàm, đúng là mười năm qua, thật sự đây chính là lần đầu tiên hai người chụp ảnh với nhau. Nhìn bộ dạng Lộ Vân Phàm vui tươi hớn hở như vậy, trong lòng An Hồng cũng cảm thấy ngọt ngào.

Buổi tối ăn lẩu, là do Lộ Vân Phàm đề nghị.

An Hồng kinh hãi: "Ngày hôm nay nóng như vậy mà lại đi ăn lẩu? Cậu không sợ bị bốc hoả à?"

" Ngày hôm nay nóng như vậy nhưng cũng vẫn không thấy quán lẩu nào đóng cửa đó thôi!" diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Lộ Vân Phàm kéo tay cô liền đi vào hướng bên trong quán bán lẩu.

Đây là một quán lẩu có treo biển hiệu màu cam, nóng từ ánh đèn nê ông trên biển hiệu, nóng đến nồi canh lẩu, đến cả bầu không khí cũng nóng rực. Cho dù máy điều hòa mở thật lớn, nhưng An Hồng vẫn như trước, ăn được bát nước lẩu mồ hôi đã đầy đầu. Khẩu vị của hai người đều tốt lắm, chỉ là thịt dê có hai phần, còn có thịt bò béo, thịt viên, sủi cảo trứng, nấm Kim Châm, váng đậu phơi khô thái chỉ, rau xà lách, rau chân vịt, một đống lớn các thứ để cho vào nồi lẩu.

Lộ Vân Phàm cùng An Hồng uống bia. Nhìn bộ dạng cô vùi đầu ăn ngấu ăn