Chương 6

Thanh Vân đạo trưởng nói củ cải là nhân sâm thì hắn còn tin, tuy rằng củ cải đó khác xa nhân sâm mà hắn biết.

Chỉ là từ lần Ma Đạo Sư Morrison ăn thịt thỏ hầm, ông nhắn lại cho Tô Đạt rằng thời gian khôi phục ma lực của ông đã ngắn hơn so với trước kia một chút.

Tô Đạt nghe vậy liền nghiên cứu tới nghiên cứu lui mới phát hiện có khả năng là do tác dụng của muối đỏ, đối phương nghe vậy liền dùng một lọ thuốc khôi phục để trao đổi với hắn một túi muối đỏ nhỏ.

Tô Đạt đồng ý đổi ngay bởi vì kĩ thuật săn thỏ của hắn cũng rất thuần thục rồi, nên bây giờ hắn cũng không hề thiếu muối đỏ, không những thế còn học được cách lợi dụng thỏ Hoả Diễm để đối phó với đàn ong, rồi đào rỗng mấy tổ ong lớn trên bình nguyên.

Lại nói tới hạt thóc, bởi vì cần phải lột vỏ từng hạt một, nên có khi phải mất cả ngày mới có cơm mà ăn, cho nên dù có sự cố chấp rất lớn đối với cơm, thì Tô Đạt cũng không thể ngày nào cũng ăn cơm.

Ngày hôm sau, hắn lại tích lũy đủ gạo để nấu cơm vậy nên Tô Đạt quyết định làm cơm với chân thỏ quét mật ong.

Tô Bảo Nhi vốn dĩ liền rất thích ăn mật ong có hương vị vô cùng ngọt ngào, lại còn ăn nhiều mà không ngấy, vậy nên vui mừng cổ vũ hắn làm cơm với chân thỏ quét mật ong

Nhưng dù nó có thích ăn đến mấy thì bụng nhỏ cũng không ăn được bao nhiêu, với cả Tô Đạt cấm tiệt nó ăn cố dẫn đến ảnh hưởng tới dạ dày.

Mùi vị của cơm với chân thỏ quét mật ong vô cùng thơm, làm người xem phát sóng trực tiếp chỉ nhìn thôi cũng hận không thể cắn đứt đầu lưỡi mình cho đỡ thèm.

Tô Đạt xử lý nguyên liệu rất nhanh, chân thỏ được chặt vô cùng chỉnh tề, hương vị thịt không những không bị ảnh hưởng mà thậm chí bởi vì nguyên liệu đã phong phú hơn nên hương vị cũng được nâng lên một bậc.

Ngay cả bản thân Tô Đạt ăn vào một miếng cũng nhịn không được thỏa mãn, mặc dù thủ nghệ của hắn không bị kém đi nhưng có thêm nguyên liệu càng tốt, hương vị tự nhiên sẽ tăng lên.

Nếu như được ăn cơm với chân thỏ quét mật trước kia đã là thuộc hàng đẳng cấp cao nhất, thì món cơm với chân thỏ quét mật ong bây giờ phải được xếp vào cấp bậc nhân gian khó tìm.

Lần này hắn làm nhiều một ít, nhưng Ma Đạo Sư Morrison từ sau khi phát sóng trực tiếp kết thúc cũng không có xuất hiện, cho nên phần cơm dư ra bị hắn cất vào kho hàng giữ tươi.

Nghĩ nghĩ, Tô Đạt cảm thấy sáng mai có thể ăn một bữa cơm chiên trứng gà, hắn đã thật lâu rồi không được ăn món đó.

Có thể nói cơm chiên trứng gà là loại cơm chiên mà Tô Đạt thích ăn nhất, món ăn đó ở thế giới của hắn là món ăn mà nhà nào cũng biết làm, cách làm cũng đã lưu truyền được mấy trăm năm.

Nhưng dù sao cũng chỉ là truyền miệng, tới thời đại ngày nay bởi vì sở thích riêng mà cách nấu đã xảy ra một ít biến hóa vi diệu, thậm chí chỉ có một vài người biết được từng chút chi tiết một của từng cách nấu.

Tô Đạt đã ăn nhiều loại cơm chiên trứng gà, có cơm chiên trứng gà Châu X, cơm chiên trứng gà O Thị, còn có cái gì mà cơm chiên trứng gà hoàng kim, dùng lòng đỏ trứng bọc lấy cơm.

Dù là kiểu cơm chiên trứng gà gì, thì Tô Đạt cho rằng chỉ cần ăn ngon, có thể làm người ăn thỏa mãn, đó chính là cơm chiên trứng gà tốt.

Cách làm của Tô Đạt vô cùng đơn giản, chẳng qua là có một ít công đoạn làm người thường không có kiên nhẫn thực hành, cộng thêm cách điều chỉnh lửa to nhỏ của riêng hắn cũng làm cho món cơm chiên trứng gà của hắn càng thơm càng ngon hơn, ăn vào càng thoả mãn hơn.

Người xem phát sóng trực tiếp cũng rất nghiêm túc, thậm chí còn bắt đầu thảo luận. Thanh Vân đạo trưởng trước kia từng được ăn cơm chiên trứng gà, nói: "Cơm này chắc chắn chính là cơm trứng gà, khi xào đặc biệt thơm, gần như nhà nào cũng từng làm từng ăn qua."

Huyền môn đệ tử bởi vì tiện cho tu luyện nên vẫn luôn ăn Tích cốc đan, chỉ trong một vài tình huống đặc biệt mới được ăn linh thảo linh cốc, thấy bình luận của Thanh Vân đạo trưởng thì hỏi: "Vậy ngươi cảm thấy cơm chiên trứng gà của chủ bá ăn ngon hơn hay cơm chiên trứng gà ngươi từng ăn ngon hơn?"

Thanh Vân đạo trưởng khó xử một chút, trên phần bình luận liên tiếp xuất hiện mặt cười của những người xem khác.

Đội phó đội thợ săn gần đây thường xuyên xuất hiện giải vây nói: "Lời của vị tiểu huynh đệ này có chút mâu thuẫn, Thanh Vân đạo trưởng chưa bao giờ ăn cơm chủ bá làm, biết so sánh kiểu gì đây? Chỉ là ta thấy cách làm của chủ bá vô cùng xuất sắc, cho dù là là cẩn thận xới cơm hay là không ngừng gián tiếp khuấy đảo đều yêu cầu tính kiên nhẫn, còn có lực cánh tay cũng không thể bỏ qua được, bát cơm này chỉ nhìn thôi đã khiến người ta muốn nhào tới ăn."

Huyền môn đệ tử chỉ cười hì hì, cũng không giải thích chuyện mình cố tình bắt nạt Thanh Vân đạo trưởng.

Cũng may Thanh Vân đạo trưởng biết đối phương không có ác ý, nên bình luận: "Đương nhiên bần đạo chưa từng ăn cơm chiên trứng gà do chủ bá làm, nhưng sự dụng tâm của chủ bá thật là làm cho người ta kính nể, màu sắc cả bát cơm sáng sủa không chút tạp chất, chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy đói khát, nó chính là bát cơm chiên trứng gà mà bần đạo muốn ăn nhất trong số những bát đã thấy qua."

Tô Đạt khẽ cười, nếu không phải là không thể nói chuyện, chắc chắn hắn đã nói chêm vào vài câu cho thêm phần náo nhiệt.

Qua mấy tháng sống ở bình nguyên, Tô Đạt phát hiện thời tiết không xảy ra bất kỳ biến hóa gì, chỉ là đôi khi sẽ có mưa phùn dai dẳng, nhưng từ trước đến nay đều không có xuất hiện tình huống hạn hán, tình trạng có thể nói là hoàn toàn đối lập với khi ở vùng nham thạch.

Bởi vì đã đi tới khu vực giữa bình nguyên, nên Tô Đạt gặp được loại sinh vật khác, là một con bò sữa đen trắng loang lổ.

Tô Bảo Nhi lần đầu tiên thấy động vật lớn như vậy nên vô cùng hưng phấn, nó kêu a a chỉ về bò sữa phía xa.

Trên mặt Tô Đạt chợt thoáng qua vẻ buồn bã, hắn nắm tay Tô Bảo Nhi đi về phía bò sữa, kỳ lạ chính là đối phương rất dịu ngoan, thậm chí khi Tô Bảo Nhi vuốt ve nó thì nó còn nằm sấp xuống, để đối phương tùy ý ngồi trên lưng mình.

Lúc ban đầu Tô Đạt còn rất lo lắng, nhưng nhìn Tô Bảo Nhi không có gặp chút nguy hiểm nào, thậm chí bò sữa còn như có được linh tính, biết che chở cho Tô Bảo Nhi thì mới yên tâm.

Không lâu sau đó bò sữa mẹ sinh ra bò sữa con, rõ ràng cơ thể của mỗi con bò sữa con đều có cơ thể to hơn Tô Bảo Nhi nhưng Tô Bảo Nhi lại đối xử với chúng nó tựa như đối xử với em mình.

Tô Đạt thấy loại tình huống này thì đầu tiên là dở khóc dở cười, sau đó là đau lòng.

Tô Bảo Nhi không có khả năng lại có một đứa em cùng huyết thống với mình nữa, mà còn ở cái nơi khỉ ho cò gáy này thì ngay cả tìm một người làm bạn cũng không có, cho nên nó mới có thể cực kỳ thân thiết với bạn chơi duy nhất là bò sữa.

Bởi vì Tô Bảo Nhi cực kỳ yêu quý bò sữa con, nên bò sữa mẹ thỉnh thoảng cũng sẽ để Tô Đạt lấy một ít sữa của nó cho Tô Bảo Nhi ăn.

Từ khi đến nơi này Tô Bảo Nhi đã bị bắt cai sữa, nên khi được uống sữa một lần nữa thì nó vô cùng sung sướng.

Sau này khi có sữa bò dư thừa, Tô Đạt liền làm bánh quy sữa cho Tô Bảo Nhi làm đồ ăn vặt, thậm chí khi Tô Bảo Nhi lén lút để dành bánh quy của mình cho bò sữa con ăn, Tô Đạt cũng là ngầm đồng ý.

Dù sao thì một trong những nguyên liệu quan trọng nhất để làm bánh quy chính là phải có sữa bò, mà sữa bò thì lại lấy từ bò sữa mẹ, hơn nữa mỗi lần hắn làm bánh quy cho Tô Bảo Nhi thì đều cố ý làm nhiều ra mấy cái cho bò sữa con.

Tô Bảo Nhi hồn nhiên không hề biết hành vi lén lút của mình đã bị phát hiện từ sớm, nó vẫn tiếp tục hào phóng mà tăng thêm chỗ bánh quy cho bò sữa con.

Bò sữa con lớn hơn một chút, thì lại có thêm vài người bạn cùng chơi giơ chân với Tô Bảo Nhi.

Có lẽ là do cơ thể của Tô Bảo Nhi quá nhỏ, nên nhóm bò sữa nhỏ còn thay phiên nhau cho nó cưỡi lên lưng rồi chạy tung tăng trên mặt cỏ.

Bởi vì từng chứng kiến bò sữa mẹ lấy sức mạnh của một mình nó đấu với bầy sói tìm thức ăn, cho nên Tô Đạt rất yên tâm giao Tô Bảo Nhi cho chúng nó.

Bầy sói cũng chỉ mới bắt đầu xuất hiện gần đây, trước kia có thể là do hắn mới chỉ đi đến khu vực bên ngoài bình nguyên cho nên mới không gặp chúng.

Càng đi vào trong, thì càng xuất hiện nhiều loài hung dữ như bầy sói hoạt động, vậy nên Tô Đạt vì lo lắng cho an toàn của Tô Bảo Nhi nên chỉ có thể cố hết sức tránh chạm mặt chúng.

Hiện tại thì có bò sữa mẹ để ý, nên Tô Đạt rốt cuộc cũng có thể buông lỏng một lúc, hắn tính toán nhân cơ hội này liền phải lên sườn núi bắt rồi giết con sói đầu đàn.

Bởi vì bầy sói này vẫn luôn lởn vởn xung quang chỗ ở tạm của bọn hắn tạo phiền toái, lỡ như xuất hiện tình huống không thể tránh kịp làm Tô Bảo Nhi bị thương thì Tô Đạt thật sự không chịu đựng nổi.

Cho nên nhân cơ hội này, hắn muốn xuống tay với bầy sói trước.

Cái gọi là bắt giặc thì bắt vua trước, kế sách thu phục bầy sói của hắn cũng là như vậy.

Tô Đạt đã âm thầm quan sát bầy sói một thời gian, nên phát hiện mỗi lần đám sói săn được đồ ăn đều sẽ chủ động mang con mồi săn được cho một con sói chọn trước, Tô Đạt cũng nhớ kỹ đặc thù của con sói kia, thân mình của nó nhỏ hơn những con khác một chút, đôi mắt cũng thon dài hơn.

Đã nhớ kĩ mặt con sói đầu đàn, nên Tô Đạt cầm chắc yêu đao bên hông liền sử dụng Đạp Vân bộ pháp nhanh chóng nhảy lên sườn núi, vừa vặn cúi người núp sau tảng đá lớn.

Trước kia Tô Đạt chưa từng thấy qua cách thức tổ chức bầy sói, nhưng thấy bầy sói này có phân ra vài con đi tuần tra xung quanh lãnh thổ thì không nhịn được kinh ngạc, xem ra chỉ số thông minh của bầy sói này tuyệt đối không thấp, ít nhất thì cũng phải có chút linh tính giống bò sữa mẹ.

Nhưng bỗng nhiên có một con sói ngửa mặt lên trời gào thét làm những con khác giật mình nhanh chóng tụ họp lại bên nhau, trái tim Tô Đạt liền đập hụt một nhịp, tay phải cầm chặt chuôi yêu đao chuẩn bị rút ra bất cứ lúc nào.

•~~~~~•~~~~~•~~~~~•

Chào mọi người, thứ 4 nên hai edit đã quay lại rồi đây.

Tụi mình chỉ muốn nhắn lại với mọi người là fl cả hai xong nhớ đăng tin nhắn ở phần hội thoại của nick Miêu nha.

Có vài bạn mình thấy đã fl cả hai người tụi mình rồi mà chưa bình luận nên mình nhấn mạnh lại là fl xong phải bình luận ở phần hội thoại để bọn mình còn dễ đếm số lượng.

Nick Miêu là meotyvy đó~~~

Yêu thương