Chương 37: Gió nổi mây phun

A Châu và A Bích dù đã theo Tiêu Lệ thế nhưng từ nhỏ 2 nàng đã được Mộ Dung gia nuôi dưỡng, ân sâu nghĩa nặng, bởi vậy 2 nàng mới vội vàng tiến lên cầu tình cho Mộ Dung Bác.

Tiêu Lệ thấy 2 nàng như vậy thì cũng không đành lòng, đang không biết làm sao thì nhìn thấy Tảo Địa Thần Tăng từ từ tiến lại gần, hắn mới sực nhớ ra trong nguyên tác lão thần tăng từng đánh "chết" 2 người Tiêu Viễn Sơn và Mộ Dung Bác để hủy diệt tâm ma rồi lại cứu tỉnh họ, hắn vội vàng tiến tới thỉnh giáo.

Tảo Địa Thần Tăng mặc dù không hiểu vì sao người thanh niên này trước thì vô cùng hung hăng, thậm chí còn đánh lão hộc máu, bây giờ lại vô cùng lễ kính, bất quá lão thần tăng 1 lòng hướng Phật, cũng không chấp nhất Tiêu Lệ trước đó vô lễ, vẫn ung dung trò chuyện với hắn.

Tuyệt kỹ mà Tiêu Lệ muốn gọi là Thiên Tằng Chỉ, 1 trong 72 tuyệt kỹ Thiếu Lâm, là 1 môn huyền giai cao cấp đấu kỹ. Môn đấu kỹ này vừa có cương vừa có nhu nên không tạo lực phản chấn gây nội thương khi đánh vào. Mặc dù lão thần tăng không hiểu tại sao hắn lại muốn đấu kỹ này nhưng cũng không giấu diếm hắn, trực tiếp quay trở về Tàng Kinh Các, chỉ ít phút sau đã mang ra 1 quyến đấu kỹ cho Tiêu Lệ mượn đọc.

Tiêu Lệ chỉ đọc lướt qua 1 lần, sau đó dùng 100 đơn trị trực tiếp học được Thiên Tăng Chỉ rồi trả lại cho lão thần tăng. Sau đó hắn dùng Ngân Lôi Xích trói cha con Mộ Dung Phục lại rồi mang theo họ cùng cha con Tiêu Phong trở về khán phòng riêng của mình, rồi ra hiệu cho Tô Tinh Hà tiếp tục chủ trì trận cuối cùng của lần tranh đoạt võ lâm minh chủ này giữa Linh Thứu Cung và Thiên Long Tự.

(Bởi vì Kiều Phong đã nhận cha rồi nên từ đây bắt đầu gọi là Tiêu Phong)

Phải nói là Lục Mạch Thần Kiếm của Thiên Long Tự vô cùng huyền diệu, trước đây rõ ràng là Tiêu Lệ đã đánh giá quá thấp nó, mỗi 1 kiếm trong lục mạch đều tương đương với huyền giao cao cấp đấu kỹ, lục kiếm tề phát uy lực thậm chí có thể so sánh với địa gia.

Mai Lan Cúc Trúc tư kiếm rất nhanh đã bị đánh bại thế nhưng Tiêu Đồng Đồng dựa vào bản thân thực lực vô cùng mạnh mẽ vẫn nỗ lực phá Lục Mạch Kiếm Trận. Còn phía Thiên Long Tự thì vẫn tiếp tục dây dưa, hòng chiến thắng bằng cách chênh lệch nhân số.

Nếu vẫn là Thiên Sơn Đồng Lão trước đây, mặc dù không đến mức bại, thế nhưng muốn phá Lục Mạch Kiếm Trận cũng cực kỳ khó khăn. Thế nhưng Tiêu Đồng Đồng bây giờ trải qua Tiêu Lệ liên tục mưa móc, bình cảnh Đại Đấu Sư của nàng đã dần dần buông lỏng, chiến cuộc khó khăn chỉ khiến cho đấu chí của nàng tăng mạnh, càng đánh càng hăng, lấy sức 1 người liên tục dồn ép 5 người Thiên Long Tự.

Rốt cuộc chuyện gì đến cũng phải đến, Tiêu Đồng Đồng lâm chiến đột phá, trở thành vị Đại Đấu Sư thứ 3 ở đại lục này, thế trận giằng co bỗng chốc biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Đại Đấu Sư chênh lệch với cửu tinh Đấu Sư đâu chỉ đơn giản là 1 cấp, đối với thiên tài như Đồng Đồng càng là 1 bước nhảy vọt, chiến lực tăng cao hơn 10 lần, chỉ 1 chiêu Dương Quan Tam Điệp trong Thiên Sơn Lục Dương Chưởng liền dễ dàng phá tan Lục Mạch Kiếm Trận.

Lại nói Tiêu Lệ dẫn cha con Mộ Dung Phục và cha con Tiêu Phong trở về khán phong của mình liền không tiếp tục quan tâm tới cuộc chiến bên dưới. Trước tiên hắn thử chiêu hàng cha con Mộ Dung Phục, thế nhưng với bản tính kiêu ngạo của họ, nào dễ dàng chấp nhận quy phục Tiêu Lệ.

Hắn cũng không vội vàng, nếu đã không thể uy bức, vậy thì dùng lợi dụ, giấc mộng lớn nhất của Mộ Dung gia tộc chính là phục quốc, hắn trực tiếp nêu ra ý đồ thống nhất 6 nước của mình cho Mộ Dung Bác đồng thời đảm bảo sau khi thành công sẽ phong cho bọn hắn trở thành Yên Vương.

Giữa 1 bên là hoàn thành đại nghiệp phục quốc, 1 bên là trở thành vong hồn dưới đao, rốt cuộc cha con Mộ Dung Phục vẫn là thỏa hiệp. Tiêu Lệ tiếp đó gọi cha con Tiêu Phong lên để nói về ý định thống nhất 5 nước của hắn. Tiêu Viễn Sơn hoàn toàn không phản đối, chỉ có Tiêu Phong bị người Tống tẩy não từ nhỏ, vẫn không quá đồng ý, bất quá hắn cũng không nói gì.

Tiêu Lệ sau khi đạt được thỏa thuận với Tiêu Viễn Sơn và Mộ Dung Bác liền dùng Thiên Tằng Chỉ đánh "chết" 2 người bọn họ, thuận lợi hoàn thành 2 nhiệm vụ Đầu Sỏ Tai Họa và Anh Hùng Hào Kiệt cộng thêm đánh bại Tảo Địa Thần Tăng trước đó hoàn thành nhiệm vụ Chấn Nhiếp Quần Hùng, tổng cộng thu được 1 viên tứ phẩm và 2 viên tam phẩm đan dược 3 văn Thanh Linh Đan (lv4), Cuồng Bạo Đan (lv3) và Sinh Huyết Đan lv3 cùng với 380 vạn exp, 38.000 đơn trị. Cũng thuận tiện để Mộ Dung Bác công nhận cho A Bích 1 thân phận ở Mộ Dung gia như tâm nguyện của nàng, lấy tên là Mộ Dung Bích, vai vế ngang hàng lão gia chủ Mộ Dung Bác.

Tiêu Lệ triệu tập đại hội võ lâm này có 3 mục đích. Thứ nhất là dựa theo nguyên tác để dẫn Mộ Dung Bác, Tiêu Viễn Sơn và Tảo Địa Thần Tăng ra. Thứ 2 là để chấn nhiếp quần hùng nhân tiện thu phục nhân tâm mà cái thứ 3 mới là quan trọng nhất, 1 mẻ tóm gọn cao thủ của 5 nước.

Tống quốc đã sớm hủ bại mục nát không chịu nổi, nếu không phải là có Thiếu Lâm và Cái Bang chống đỡ, sớm đã bị các nước xung quanh thôn tính. Thương Lang Viện nắm giữ rất nhiều cơ mật của Liêu quốc, mặc dù lần này chỉ phái cao thủ Nam Viện tới nhưng tóm được nó xem như chặt của Liêu vương 1 cánh tay.

Đại Luân Tự là cố vấn tối cao của Thổ Phồn quốc, nếu mất nó Thổ Phồng vương tộc chả khác nào mất đi bộ não mà bọn đầu óc ngu si tứ chi phát triển xưa nay đối phó rất dễ dàng. Thiên Long Tự, Đại Lý quốc ngoại trừ lão vương Đoàn Chính Minh (Bản Trần) ra còn có thái tử Đoàn Dự, thậm chí đương kim quốc vương Đoàn Chính Thuần cũng đến tham gia náo nhiệt xem như 1 mẻ hốt trọn.

Tiêu Lệ lợi dụng thực lực cường đại của bản thân, lại có thêm Đồng Đồng và Linh Thứu Cung, Lý Thu Thủy và Nhất Phẩm Đường, cùng với Mộ Dung gia mới quy thuận và Tiêu Viễn Sơn hoàn toàn khống chế quần hùng đến tham gia võ lâm đại hội, phần lớn cao thủ các thế lực trải qua chiến đấu khốc liệt sớm đã là cung giương hết cỡ làm sao có thể chống đỡ Tiêu Lệ mưu tính đã lâu, tất cả đều không ai chạy thoát.

Công việc tiếp theo là chiêu hàng các thế lực, Thiếu Lâm Tự mặc dù ủng hộ Tống triều thế nhưng bọn họ lại càng sợ sinh linh đồ thán, rốt cuộc đành phải chấp nhận yêu cầu của Tiêu Lệ, không được tham gia vào chiến sự. Cái Bang phần lớn đều là bọn hèn mọn, trải qua Tiêu Lệ uy bức lợi, dụ phần lớn cũng đều quy thuận hắn.

Đại Lý Đoàn thị toàn bộ nhân vật trọng yếu đều nằm trong tay Tiêu Lệ không thể không thỏa hiệp. Đoàn Chính Thuần từ bỏ ngôi vị sống đời nhàn vân dã hạc cùng Đao Bạch Phượng và Nguyễn Tinh Trúc. Đoàn Dự thì được Tiêu Lệ phong là Chu Vương địa vị ngang hàng với Yên Vương Mộ Dung Phục.

Đại Luân Tự Cưu Ma Trí kiêu ngạo vô cùng, lúc đầu nhất quyết không thỏa hiệp. Thế nhưng Tiêu Lệ biết 1 nhược điểm trí mạng của hắn, trực tiếp lấy Âm Dương Long Trảo Thủ làm mồi nhử. Địa giai đấu kỹ ở đại lục này là tồn tại giống như truyền thuyết, cuối cùng thành công thuyết phục tên phiên tăng này.

Gia Luật Niết Cổ Lổ của Thương Lang Viện bị Tiêu Lệ khích tướng, quay về cùng chú của hắn là Hoàng thái thúc Gia Luật Trọng Nguyên dấy binh làm phản y như trong nguyên tác. Bất quá lần này Gia Luật Hồng Cơ cũng không có Tiêu Phong bên người, không biết hắn có tai qua nạn khỏi hay không.

Về phần Tây Hạ, Lý Thu Thủy vốn khống chế hơn nửa quyền lực triều chính, Sùng Tông thì rất nghe lời nàng, đã sớm đã đầu phục Tiêu Lệ, tiếp tục làm Hạ vương của hắn. Hơn nữa, hiện tại Lý Thu Thủy đã không màng tục sự, trao trả phần lớn quyền lợi cho Sùng Tông khiến hắn vô cùng hài lòng với quyết định của mình.

Tiêu Lệ thấy thời cơ đã chính muồi thì truyền lệnh cho Mạn Đà La phát động toàn bộ thế lực đã sớm bồi dưỡng, hơn 3 ngàn bang hội môn phái, mỗi cái ít thì vài chục người, nhiều thì vài trăm người, thậm chí có mấy bang hội lên đến mấy ngàn người... tổng cộng hơn 30 vạn nhân sĩ, mỗi người chí ít đều có thực lực tam lưu, khiến cho quân Tống trở tay không kịp hàng loạt thành trấn liên tiếp rơi vào sự không chế của Mạn Đà La.

Tiêu Lệ đã có giao ước với Thiếu Lâm Tự, thế nên quản giáo thuộc hạ vô cùng nghiêm cẩn, tuyệt đối nghiêm cấm hành vi cướp của giết người, cưỡng bức dân nữ, kẻ nào trái lệnh sẽ được nếm thử tư vị của Sinh Tử Phù. Mỗi 1 thế lực đều có cao thủ của Mạn Đà La hoặc Linh Thứu Cung giám sát cẩn mật, bởi vậy dù lúc đầu thi thoảng vẫn có vài sự cố thế nhưng rốt cuộc cũng coi như hoàn thành lời hứa với Thiếu Lâm Tự.