Chương 80: Đánh Lén

Trận chiến khốc liệt trên bầu trời vẫn duy trì liên tục từ buổi sáng cho đến tận lúc hoàng hôn. Nhìn mặt trời đã dần chìm xuống chân núi, Tử Tinh Dực Sư Vương vẫn đang không biết mệt mỏi truy kích Vân Vận lại đột ngột dừng lại, gắt gao nhìn chằm chằm Vân Vận bằng đôi mắt đỏ ngầu lấp lóe ánh tử quang, mang theo sự uy nghiêm và mất kiên nhẫn.

_ Nữ nhân loài người, ngươi đang thách thức sự kiên nhẫn ít ỏi của ta!

Tử Tinh Dực Sư Vương thấp giọng rít gào, âm thanh chấn động cả núi rừng.

_ Chỉ cần Sư Vương đem Tử Linh Tinh trao đổi với ta, sau này ta tuyệt đối không trở lại quấy nhiễu ngài.

Bị gắt gao đuổi giết đến hơn nửa ngày, Vân Vận vẫn bảo trì được vẻ ung dung cao quý nhẹ giọng nói, cùng với đó là một ngọn gió lốc xanh nhạt như ẩn như hiện bên người nàng.

_ Ngươi đã không biết tốt xấu, vậy thì đừng trách ta! Gràoo…

Một tiếng sư tử gầm mơ hồ mang theo phẫn nộ từ trong miệng Tử Tinh Dực Sư Vương phát ra. Chỉ chốc lát, tử quang trên thân thể Sư Vương càng ngày càng trở nên rực rỡ, ánh sáng mãnh liệt cơ hồ hoàn toàn lấn át đi ánh chiều tà le lói.

_ Sắp đến lúc rồi...

Nhìn uy thế trên người Tử Tinh Dực Sư Vương, Tiêu Lệ trong lòng bắt đầu nổi lên hưng phấn, nhẹ giọng lẩm bẩm.

Trên bầu trời, thân thể Tử Tinh Dực Sư Vương phát ra tử quang chói lọi, gần như che lấp cả bầu trời. Dưới mặt đất, ma thú vây xem đều đột nhiên hoảng sợ bỏ chạy mất dạng, ngay cả ba đầu ngũ giai ma thú mạnh mẽ kia cũng phải lùi lại 1 khoảng xa.

Dị trạng trên thân thể Tử Tinh Dực Sư Vương rõ ràng như vậy, Vân Vận tất nhiên cũng phát hiện được. Cảm thụ được năng lượng thiên địa xung quanh đột nhiên bạo động kỳ dị, khuôn mặt nàng cũng dần dần trở nên ngưng trọng. Xung quanh nàng, từng đợt cuồng phong gào thét mà xuất hiện, âm thầm hình thành 1 cơn bão không lồ.

Ánh sáng tím chói lòa bao phủ cả một vùng thiên địa sau vài phút ngắn ngủi đột nhiên hoàn toàn hội tụ lại. Chỉ trong nháy mắt, ngập trời tử quang hoa lệ đều bị áp súc thành 1 cái tử sắc quang trụ to chừng nửa thước.

_ “Tử Tinh Phong Ấn Thuật sao? Chờ đợi đã lâu a…

Tiêu Lệ khẽ lẩm bẩm. Trong lúc Tử Tinh Dực Sư Vương đang chuẩn bị chiêu thức tối hậu thì Tiêu Lệ cũng không nhàn rỗi. Mượn dị tượng do Tử Tinh Dực Sư Vương gây ra, hắn cũng nhanh chóng tích tụ đấu khí.

Tịch Tà Cửu Cực Kiếm có 2 cách sử dụng, 1 là Liên Hoàn Kiếm Thức mà hắn đã từng dùng để đối phó Huyền Thiên Tâm Ma Phong. Cách còn lại là hợp nhất toàn bộ kiếm thức thành 1 chiêu duy nhất – Tịch Diệt Kiếm Thức.

Cách đầu tiên dễ sử dụng hơn mà độ chính xác cũng cao hơn bất quá dù dùng đến kiếm thứ 9 uy lực cũng chỉ tương đương với địa giai cao cấp đấu kỹ. Có thể so sánh với Thiên giai, phải là cửu kiếm hợp nhất.

Nói thế nhưng hiện tại Tiêu Lệ mới chỉ sử dụng được đến kiếm thứ 7, uy lực chỉ có thể vừa chạm đến địa giai trung cấp đấu kỹ mà thôi. Lấy thực lực nhị tinh Đấu Vương hiện tại của hắn, chừng đấy vẫn là chưa đủ để làm trọng thương Tử Tinh Dực Sư Vương. Bởi vậy, hắn phải chờ đợi…

Tịch Diệt Kiếm Thức chia làm 3 tầng, ngũ kiếm hợp nhất tương đương Địa giai trung cấp đấu kỹ. Thất kiếm hợp nhất thì tương đương cao cấp, chỉ có cực hạn cửu kiếm hợp nhất mới so sánh được với Thiên giai.

Tiêu Lệ hiện tại chỉ mới thành thạo ngũ kiếm hợp nhất. Muốn sử dụng thất kiếm hợp nhất vẫn tương đối miễn cưỡng bất quá hắn vẫn phải cố mà sử dụng. Chênh lệch hơn 1 đại cảnh giới… không phải đấu kỹ tầm thường có thể bù đắp được.

Có ánh sáng chói lọi của Tử Tinh Dực Sư Vương cộng thêm cuồng phong gào thét che phủ bầu trời của Vân Vận che giấu, Tiêu Lệ dù vận dụng địa giai cao cấp đấu kỹ vẫn không bị 2 vị cường giả trên kia phát hiện.

(đủ hiệu ứng âm thanh ánh sáng luôn, tiếc là truyện chữ chứ không phải anime).

_ Tử Tinh Phong Ấn!

Ánh sáng tím loé lên, Tử Tinh Dực Sư Vương gầm to một tiếng vang vọng khắp sơn mạch. Trong nháy mắt lúc tử sắc quang trụ xuất hiện, Vân Vận sắc mặt biến đổi, nhanh chóng vận chuyển đấu khí phóng ra đấu kỹ mạnh mẽ để ngăn cản.

_ Liệt Phong Toàn Vũ!

Vân Vận quát nhẹ một tiếng, không gian trước mặt nàng lập tức kịch liệt rung động. Vô số phong nhận to đến hơn trăm mét xuất hiện trong không trung rồi xoáy tròn với tốc độ cực cao tạo thành một cái vòi rồng công kích về phía Tử Tinh Dực Sư Vương.

"Rầm rầm”

Nơi tử sắc quang trụ cùng thanh sắc long quyển phong đi qua, không gian đều bị chấn động kịch liệt đến hơi vặn vẹo. Ngay sau đó, 2 đạo công kích khủng bố lấy 1 thanh thế kinh khủng như thiên thạch đụng vào nhau mà nặng nề va chạm.

Tử sắc quang trụ cùng thanh sắc long quyển phong vừa chạm vào nhau, vòi rồng rõ ràng rơi xuống thế hạ phong. Chỉ trong chốc lát, thanh sắc long quyển phong đã ầm ầm nổ tung tạo thành vô số cơn gió nhỏ cuốn lá rừng bay xào xạc. Vậy mà, tử sắc quang trụ lại gần như không suy suyễn, chỉ là ánh sáng của nó có hơi ảm đạm xuống một chút..

Sau khi phá huỷ thanh sắc long quyển phong, tử sắc quang trụ dễ dàng liên tiếp xuyên qua mấy chục cái phong thuẫn mà Vân Vận đã bố trí, cuối cùng chiếu vào bên trong thân thể nàng.

Một đòn vừa đắc thủ, thân thể khổng lồ Tử Tinh Dực Sư Vương ngay lập tức xuất hiện trước mặt Vân Vận, dùng sư trảo to lớn với những chiếc móng vuốt tím sắc nhọn lập lòe tử hỏa, hung hăn đập về phía nàng.

_ Phong Cực, Vẫn Sát!

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, Vân Vận đột nhiên huy động thanh trường kiếm kỳ dị trong tay, 1 đạo ánh sáng nhỏ bằng đầu ngón tay cái từ mũi kiếm phóng ra, như xé nát không gian chiếu thẳng về phía đầu lâu của Tử Tinh Dực Sư Vương,

“Cạch!”

Đại nạn lâm đầu, Tử Tinh Dực Sư Vương phản ứng nhanh như chớp cúi đầu xuống khiến quang tuyến chệch mục tiêu, chỉ có thể bắn trúng sừng nhọn trên đỉnh đầu nó. Ngay lập tức, bộ phận cứng rắn nhất trên cơ thể của nó cứ đậu hũ, đơn giản bị cắt làm hai phần.

_ Gáo ồ…

Sừng bị chặt đứt khiến cho Tử Tinh Dực Sư Vương đau đớn kịch liệt, gầm lên một tiếng cuồng bạo. Cự trảo mang theo kình khí hỗn loạn vô cùng hung hãn, nặng nề đập lên bộ ngực mềm mại của Vân Vận.

“Coong!”

Tiếng kim loại chói tai vang lên, Vân Vận chịu phải một đòn nghiêm trọng miệng liền hộc ra máu tươi, sắc mặt có chút tái nhợt. Thân hình nàng đột nhiên xoay chuyển, hai cánh đấu khí rung lên, cơ thể liên tiếp loé lên quỷ dị, trong nháy mắt đã biến mất ở phía chân trời.

Ngay lúc Tử Tinh Dực Sư Vương còn chưa hết bàng hoàng vì trúng đòn phản kích bất ngờ của Vân Vận, Tiêu Lệ đã sớm chuẩn bị sẵn sàng bất ngờ xông ra khỏi chỗ nấp, dùng tư thế sét đánh không kịp bưng tai đánh về phía sau ót Tử Tinh Dực Sư Vương.

_ Tịch Tà Cửu Cực Kiếm – Thất Kiếm Hợp Nhất – Thương Sinh Tịch Diệt!

Tiêu Lệ hét lớn 1 tiếng, Tịch Tà Trảm Ma Kiếm đâm thẳng về phía Tử Tinh Dực Sư Vương không 1 chút phòng bị.

“Keng”

Ngay lúc Tiêu Lệ tưởng chừng như sắp đại công cáo thành, Tử Tinh Dực Sư Vương bất ngờ dùng 1 tư thế không thể tin được xoay người, lấy cái sừng vừa bị cắt đoạn nén đau ngăn cản 1 kiếm trí mạng của hắn.

_ Gràooooooooo!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Họa vô đơn chí! Cái sừng vẫn còn đau quằn quại khi bị Vân Vận cắt đứt nay lại phải miễn cưỡng tiếp 1 công kích rất mạnh của Tiêu Lệ. Mặc dù thành công ngăn cản nhưng vẫn khiến Tử Tinh Dực Sư Vương vô cùng thống khổ, gầm lên 1 tiếng đau đớn xé ruột gan.

Tiêu Lệ cũng không khá hơn bao nhiêu. Tử Tinh Dực Sư Vương phản xạ như De Gea khiến cho hắn vô cùng bất ngờ, hoàn toàn không kịp phòng ngự, bị lực phản chấn nặng nề mà văng ra xa vài trăm mét. Nếu không phải là có Thiên Tằm Bảo Giáp cản bớt 50% lực công kích, hắn có lẽ đã bị trọng thương.

Khó khăn phun ra một ngụm máu, Tiêu Lệ đánh lén bất thành cũng không dám ham chiến, không chút chần chừ lập tức mở ra 2 cánh đấu khí vận dụng tốc độ đến nhanh nhất mà quay đầu bỏ chạy.

_ Gràooooooooo!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Liên tiếp bị 2 nhân loại quấy nhiễu, thậm chí lần sau còn suýt nguy hiểm tới tính mạng, Tử Tinh Dực Sư Vương bị cơn đau hành hạ mà cực kỳ phẫn nộ, gầm lên một tiếng mang theo năng lượng cuồng bạo chấn động cả 1 vùng sơn mạch rộng lớn, vài đỉnh núi cao vút cũng theo đó mà không ngừng vỡ nát.

_ Lục soát cho ta! Nhất định phải mang lũ nhân loại khốn kiếp kia về đây cho ta!!!

Chiếc đầu khổng lồ nhìn sơn mạch trập trùng phía dưới, Tử Tinh Dực Sư Vương trừng đôi mắt đỏ ngầu, phát tiếng rít gào dữ tợn ẩn chứa sát ý mãnh liệt khiến cho lũ ma thú xung quanh vội vàng điên cuồng tản ra 4 phía.

……………….

Lại nói Tiêu Lệ sau khi rời khỏi tầm mắt Tử Tinh Dực Sư Vương hắn bay loanh quanh một chút rồi bất chợt dừng lại, giống như vừa biết được chuyện gì, lập tức chuyển hướng nhanh chóng lao về 1 phía. Huyền Thiên Tâm Ma Phong đã sớm được hắn căn dặn trông chừng Vân Vận, mất cút thời gian đã tìm ra được vị trí của nàng rồi dùng tinh thần liên lạc thông báo cho hắn.

Nơi Vân Vận rơi xuống là 1 dòng sông xanh thẳm bên dưới 1 thác nước hùng vỹ, Tiêu Lệ dùng tốc độ nhanh nhất bay đến nơi này bất quá có 1 người còn đến sớm hơn hắn…

_ Tam đệ?

_ Nhị ca?

Hai âm thanh kinh ngạc đồng loạt vang lên. Tiêu Lệ mặc dù đã sớm biết Tiêu Viêm cũng đến quan sát cuộc chiến, hơn nữa trong nguyên tác chính hắn đã tìm thấy Vân Vận. Thế nhưng lần này bản thân mình xen ngang vào, không ngờ mọi chuyện vẫn không hề thay đổi.

Chưa kịp nói gì, mấy tiếng thú rống kinh khủng đã vọng tới. Tiêu Lệ nghe vậy liền nhanh chóng bay xuống hồ ôm lấy Vân Vận, để Huyền Thiên Tâm Ma Phong tóm lấy Tiêu Viêm rồi lập tức rời khỏi nơi này.

Dùng tốc độ cực hạn nhanh chóng quay trở về chỗ chúng nữ đang ở, Tiêu Lệ cũng tranh thủ trao đổi với Dược Lão. Thì ra vào thời điểm Vận Vân rời khỏi trận chiến, Ma Vân Báo ngẫu nhiên tiến tới gần chỗ Tiêu Viêm ẩn nấp. Bởi vậy, hắn dưới sự bảo vệ của Dược Lão mới phải nhanh chóng chạy khỏi nơi nguy hiểm đó, không kịp thấy trò hay phía sau. Nhưng mà cho dù có cảm nhận được chuyện gì, lấy thực lực của Tiêu Viêm hiện tại, bọn họ cũng chẳng dám mạo hiểm quay lại mà xem.

Phi hành với tốc độ cao, chẳng bao lâu hang động bí mật đã hiện ra trước mặt Tiêu Lệ và Tiêu Viêm. Còn chưa kịp thở ra 1 hơi, cảm giác nguy hiểm bất chợt bủa vây Tiêu Lệ. Một tiếng xé gió từ phía sau lưng hắn ập đến, móng vuốt sắc nhọn lấp lóe màu lục nhạt chứng tỏ trên đó chứa chất kịch độc, như là mũi tên đoạt mệnh nhanh chóng đâm về phía cổ hắn.

“Bạch!”

Không chút suy nghĩ, Tiêu Lệ vội vàng tung 1 chiêu Âm Dương Long Trảo Thủ ngăn cản đòn công kích bất ngờ. Lợi dụng lực phản chấn, hắn vận dụng Âm Lôi Huyễn Bộ nhanh chóng tạo khoảng cách an toàn. Lúc này, hắn mới nhìn rõ được kẻ địch tập kích mình là ai…