Chương 64

Không chỉ mỗi Liễu Ngọc có suy nghĩ như vậy. Sau khi buổi xem thử kết thúc, những fans may mắn được tham dự đều viết một vài nhận xét cho bộ phim, tất cả đều khẳng định Tư Vũ biểu hiện vô cùng xuất sắc.

@ Vật cách điện: Đầu tiên em muốn gửi lời xin lỗi chân thành đến chị Tư Vũ. Trước khi điện ảnh được công chiếu, thật ra em là antifan của chị... Che mặt, thế nên lần này tham dự chỉ để xem chị thể hiện tệ như thế nào. Nhưng thật ngoài dự đoán! Lương đạo quả thật đào được một kho báu, những người lúc trước nói xấu chị Tư Vũ chuẩn bị bị vả mặt đi! Em nói xong rồi, muốn đánh muốn giết tùy mọi người!

@ Bánh đường phèn: Cả bộ phim mình có ấn tượng sâu nhất với nhân vật Vân Hòa. Cuối cùng cũng hiểu vì sao tân đế lại coi nàng ấy là bạch nguyệt quang (mối tình đầu) của đời mình. Thân thể nhu nhược nhưng tâm lý lại cứng cỏi, dù bị ép đến tuyệt cảnh cũng thà gãy chứ không chịu cong, không chỉ thế cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tinh thông, trên biết thiên văn dưới tường địa lý, khuôn mặt xinh đẹp 360 độ không góc chết. Nếu mình là một nam tử hán đại trượng phu cũng muốn ôm nàng vào lòng sủng ái cả đời! Nhưng kể cả mình là một đứa con gái đi chăng nữa, trong đầu vẫn chỉ có một suy nghĩ — chị Tư Vũ gả cho em đi!!!

@ Lớn lên thật đáng yêu: Mỗi lần nhìn thấy Vân Hòa hộc máu mình đều vô cùng đau lòng T^T. Chất lượng phim rất tốt, nhìn nàng ấy không có chút giả tạo nào, nhất là cảnh kết, Vân Hòa cuối cùng cũng được tân đế mang ra ngoài địa cung, nhìn thấy non sông gấm vóc dưới sự cai trị của hắn, nàng yên lòng nhắm mắt xuôi tay, biểu tình của tân đế lúc ôm thi thể của Vân Hòa quả thật... Mình đã khóc như mưa đó, bạn trai ngồi cạnh luống cuống đưa khăn giấy, nguyên một bịch mình dùng hết sạch, cảm thấy ngày mai hai mắt nhất định sẽ sưng lên. Nghe đoàn phim nói, chị Tư Vũ không hề dùng đạo cụ mà là máu thật 100%? Thật sự quá khó tin!

Bọn họ càng nói càng vui sướng, các fans không may mắn khác hận không thể bóp cổ bọn họ lắc qua lắc lại: Nói gì nói lắm vậy hả? Có giỏi thì kể chi tiết cho bọn tôi nghe xem nào.

Đáng tiếc buổi xem thử này quy mô rất nhỏ, fans tham dự cũng có tổ chức, tất cả đều ngậm miệng không hé răng nửa lời, nhiều nhất cũng chỉ là bày tỏ chút tình cảm khiến người khác càng thêm cồn cào khó chịu - bọn họ gào thét muốn 《 Khuynh Quốc 》mau chóng công chiếu, Weibo Official của đoàn phim không ngừng có người kêu rên.

Buổi xem thử đạt kết quả tốt ngoài dự đoán, Lương đạo đang ăn mừng lại nghe được tin 《 Khuynh Quốc 》 một lần nữa lên hot search, ông cười lớn: "Tốt tốt, mỗi người đều sẽ có thêm lì xì, đợi đến lúc phim công chiếu chỉ sợ mọi người phải co chân lên cổ mà chạy rồi!"

Thật ra Lương đạo đã sớm đoán được Tư Vũ sẽ nổi tiếng nhờ bộ phim này nhưng không nghĩ lại nhanh tới vậy. Cộng đồng mạng kể cả chưa xem hay đã xem đều chú ý vào vai diễn Vân Hòa của cô. Tuy rằng có một số ít người nói fans thiên vị đánh giá không khách quan, cố ý thổi phồng chứ thực ra Tư Vũ diễn rất tệ; nhưng lại không thể phủ nhận mọi người đã bị kích thích trí tò mò, doanh thu phòng bán vé nhất định sẽ tăng cao.

Nghĩ đến đây, Lương đạo không khỏi đắc ý vì lúc trước đã nhìn trúng Tư Vũ. Ông giơ chén rượu cụng ly với Kỷ Lâm đang ngồi bên cạnh, nhẹ giọng nói: "Chị gái cậu rất giỏi. Nếu tiếp tục đi theo con đường này tương lai chắc chắn sẽ tiền đồ vô lượng."

Lương đạo là một trong số ít người biết bọn họ có quan hệ máu mủ ruột thịt. Gia cảnh của ông không tồi, muốn tìm hiểu một số chuyện cũng không khó, mới đây trong giới thượng lưu có lời đồn vợ chồng Kỷ gia đắc tội Lục Ngũ gia vì hai người bọn họ không chịu nhận lại con chồng trước của Kỷ phu nhân — cũng chính là Chu Tư Vũ, thế nên Kỷ phu nhân ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt, tìm đủ mọi cách để được gặp mặt con gái, nhưng đến bao nhiêu lần lại bị đuổi bấy nhiêu lần.

Nhưng Lương đạo cũng không tính nói ra ngoài. Mỗi lần thấy các fans cầu nguyện quan hệ chị em của Tư Vũ và Kỷ Lâm trở thành sự thật, trong lòng ông vui sướng cực kì, chuyện của người trẻ tuổi để cho người trẻ tuổi giải quyết, lão già như ông đứng ở một bên nhìn trò hay thôi.

Kỷ Lâm nhìn qua có chút thất thần, nghe vậy cũng chỉ nói: "Chị ấy nói muốn nghỉ ngơi một khoảng thời gian. Đóng phim quá mệt, tôi sợ thân thể chị ấy không chịu đựng được."

"Cũng đúng." Lương đạo ngẫm nghĩ, đáng tiếc, ông vô cùng coi trọng Tư Vũ nhưng thân thể cô ấy lại quá kém, không thể liên tục đóng phim, giới giải trí bây giờ nếu không xuất hiện thường xuyên thì ai sẽ nhớ tới chứ? Ông thở dài: "Tư Vũ đã nói qua với tôi rồi. Tôi còn định đề cử cô ấy cho đoàn phim khác nhưng lại bị cô ấy từ chối. Xem ra tâm tư của cổ không đặt ở giới giải trí."

Kỷ Lâm không hề nghe Lương đạo đang nói gì, hắn có chút lo lắng chị gái nhà mình. Không biết vì sao mắt của hắn nháy liên hồi, có dự cảm không tốt lắm. Thế nên sau khi kính rượu mọi người xong, Kỷ Lâm trốn ra một góc yên tĩnh, rút điện thoại gọi cho Tư Vũ.

Ai ngờ đổ chuông chưa được ba giây đã bị bên kia từ chối.

Hắn mở to hai mắt nhìn cuộc gọi đã chấm dứt trên màn hình: "......??"

Rõ ràng đã cài thành liên hệ ưu tiên rồi mà, với cả tại sao chị gái lại từ chối cuộc gọi của hắn?

Kỷ Lâm không tin gọi lại một lần, vẫn bị từ chối, lại gọi một lần... Tốt rồi, lần này bị cho vào danh sách đen luôn.

Kỷ Lâm: "......" Chuyện này không có khả năng!

Trái tim của Kỷ tiểu thiếu gia rơi vỡ đầy đất, hắn run rẩy gửi WeChat cho Tư Vũ, làm nũng lăn lộn hỏi vì sao không trả lời điện thoại, lại hỏi cô đang làm cái gì. Lần này may mắn không bị cho vào danh sách đen nhưng đợi gần hai mươi phút đầu dây bên kia mới trả lời: "Người quấy nhiễu nãy giờ là cậu?"

Tuy rằng chỉ là một dòng chữ nhưng không biết vì sao Kỷ Lâm lại cảm nhận cả người lạnh lẽo cực kì.

Thái độ này, từ ngữ này, đây rõ ràng không phải chị hắn! Kỷ Lâm lập tức khẩn trương, chẳng lẽ Tư Vũ đang ở cạnh người nào đó?

Hắn chưa kịp hỏi thì tin nhắn đã bị xóa, bên kia gửi tới một tin nhắn thoại, hắn click vào, là giọng nói ôn nhu mềm mại của chị gái: "A Lâm, chị không sao. Xin lỗi, tin nhắn vừa rồi chị gửi nhầm, em đừng để ý."

Làm gì có chuyện gửi nhầm? Hắn không phải một đứa con nít!

Kỷ Lâm tất nhiên không tin, ngoài miệng hắn trấn an Tư Vũ nói không có việc gì, hai chân lại bước tới chỗ Lương đạo xin phép có việc gấp nên về trước. Lương đạo nhìn sắc mặt hắn không tốt, lại có chút tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, cho rằng nhà hắn xảy ra chuyện nên hào phóng phủi tay thả người.

Thật ra thì Lương đạo đoán cũng không sai, Kỷ Lâm chính xác là đang đi về giải quyết việc nhà.

Trợ lý Tiểu Ngải đã đứng chờ ở cửa. Hắn ngồi lên xe trầm giọng nói: "Đến nhà chị Tư Vũ đi."

Tiểu Ngải chấn động: "Bây giờ?! Kỷ ca của tôi ơi, cậu xem bây giờ mấy giờ rồi hả, nếu bị paparazzi chụp được cảnh cậu đến nhà con gái nhà người ta giờ này, ngày mai nhất định sẽ có scandal đó!"

Tiểu Ngải còn chưa dứt lời, sắc mặt Kỷ Lâm càng đen: "Đã trễ thế này rồi!" Chị gái còn ở cạnh ai nữa không biết?

Cũng không biết có phải trực giác của người trưởng thành hay không, Kỷ Lâm cực kì chắn chắn người cho hắn vào danh sách đen là một người đàn ông. Nghĩ đến cảnh nửa đêm trong nhà Tư Vũ có một người đàn ông lạ mặt, Kỷ Lâm hận không thể lập tức đứng ở trước cửa nhà cô.

"Mau lái đi đi." Kỷ Lâm khó nén bực bội.

Tiểu Ngải cũng không dám khuyên nữa, đành phải đọc địa chỉ cho tài xế, trong lòng lại không ngừng thở dài, Kỷ ca hình như định đi bắt gian, không phải cậu ta nói chỉ có quan hệ chị em với Tư Vũ thôi sao, chẳng lẽ đều là giả?

Mà giờ phút này, Tư Vũ khó khăn đẩy người đàn ông đang đè trên người cô ra, tìm được khe hở chui ra ngoài. Cô cố gắng bỏ qua ánh mắt như lửa nóng đằng sau lưng, vội vội vàng vàng chạy vào buồng vệ sinh phun ra một búng máu, sau đó không ngừng lấy nước lạnh rửa mặt.

Bị Lục Ngũ gia hôn nãy giờ, khuôn mặt Tư Vũ nóng bỏng cả tay, dù rửa bao nhiêu nước lạnh cũng không giảm đi chút nào. Cô ngẩng đầu nhìn mình ở trong gương, hai má ửng hồng, không giống như người đang bị ốm mà có chút gì đó ngượng ngùng, đôi mắt hạnh cũng lóng lánh hơi nước.

Tệ nhất là đôi môi vừa sưng vừa đỏ, người sáng suốt nhìn qua cũng biết hai người vừa làm chuyện xấu xa gì. Tư Vũ không nghĩ tới mọi chuyện sẽ biến thành như vậy, ngại chết đi được, mấy hôm nữa cô cũng không dám bước ra khỏi cửa......

Vừa rồi cô bị hành động của Lục Ngũ gia dọa ngốc. Hắn đúng là không biết xấu hổ, đơn phương tuyên cáo xong liền cạy môi cô ra công thành đoạt đất. Người này còn hô hấp tốt vô cùng, lúc cô cho rằng mình sắp hít thở không thông mà chết, Kỷ Lâm trùng hợp lại gọi điện tới.

Tư Vũ như được đại xá, cô đang muốn duỗi tay lấy điện thoại lại bị Lục Ngũ gia ngăn cản. Người đàn ông này một bên gặm cắn môi của cô, một bên lại phân tâm cúp máy.

Kỷ Lâm kiên trì gọi ba lần, hắn cũng cúp máy ba lần, cuối cùng hết kiên nhẫn kéo người ta vào danh sách đen.

Lúc sau Kỷ Lâm lại gửi WeChat tới, Tư Vũ thật sự nhịn không được muốn hộc máu, đành phải mềm mại cầu xin Lục Ngũ gia nghỉ một chút, bấy giờ người này mới chịu thả cho cô một con đường sống. Chẳng qua Ngũ gia vô cùng khó chịu với "kẻ ba lần bốn lượt gây rối" nọ, hắn lập tức gửi tin nhắn chất vấn, cũng may là Tư Vũ lấy lại điện thoại kịp thời, không thì không biết hai tên nhóc 3 tuổi còn định gây nhau đến bao giờ.

Phun hết máu bầm xong, Tư Vũ mềm nhũn bước ra ngoài, nhìn thấy đầu sỏ gây tội đang thảnh thơi ngồi trên sofa, quần áo sạch sẽ, thong dong bình tĩnh, tay trái vân vê Phật châu, tay phải nhẹ nhàng lật xem bản thảo truyện tranh của cô, giống như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra vậy.

Tư Vũ: "......" Mặt người dạ thú! Trong lòng cô âm thầm mắng một câu.

Đúng lúc này, chuông cửa vang lên, Tư Vũ nghe thấy tiếng gõ cửa ở bên ngoài: "Chị có ở nhà không? Mở cửa cho em với!"

Tư Vũ cảm thấy vừa nãy mình hộc máu vẫn chưa đủ, cổ họng lại trào lên một ngụm máu tươi.

Không phải cô đã giải thích với Kỷ Lâm rồi hả, nói tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, tại sao em ấy còn tìm tới cửa nữa hả trời!