Chương 76: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngày xửa ngày xưa, xưa ơi là xưa… Là thời nào thế? Im đi, nghe bản cương thi kể, ừm… xưa ơi là xưa… Có một con thỏ trắng vô cùng thông minh, đáng yêu, tên là thỏ Hách Hách.

Thỏ Hách Hách và thú cưng của nàng, thỏ Kiều Yến, cùng sống ở thủ đô của vương quốc thỏ. Mỗi ngày hai người trải qua cuộc sống làm chết người và cố gắng làm chết người khác… Mãi đến một ngày kia, thỏ Hách Hách tìm được một viên ngọc rồng trong tập tranh Hồ Lô Biến…

Trời ơi, đây chẳng phải là viên ngọc rồng trong truyền thuyết ư? -Thỏ Hách Hách kinh sợ.

Theo truyền thuyết xưa cũ, chỉ cần tập hợp đủ bảy viên ngọc rồng sẽ có thể triệu hồi Lý… Ách, triệu hồi Rồng Thần để xin một điều ước.

Viên ngọc rồng lượm được ngoài ý muốn này khiến thỏ Hách Hách hạ quyết tâm, nàng bước đi trên hành trình triệu hồi Lý… Ách, Rồng Thần.

Thỏ Kiều Yến nghe nói chủ nhân sẽ bước đi trên con đường triệu hồi Rồng Thần, bị hùng tâm của ngài cảm động, vội vàng cung cấp cho thỏ Hách Hách một tin tình báo quan trọng: “Thỏ Hách Hách chủ nhân, viên ngọc rồng giống như thế này, tôi đã từng nhìn thấy ở chỗ thỏ Lông Vàng.”

Thỏ Lông Vàng là một con thỏ ngang ngược hư hỏng trong vương quốc thỏ, nhưng không sao, việc này không