Chương 65: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chuyển ngữ: Gà - LQĐ

Lúc này nếu bọn họ còn đoán không ra quan hệ giữa Trịnh Thâm và Miêu Miêu, vậy đám thương nhân bọn họ, chẳng khác gì bộ phận kỹ thuật rồi...

Điều chỉnh vẻ mặt, các quản lý cẩn thận đi vào dưới tầm mắt của Trịnh Thâm.

"Sếp..."

Trịnh Thâm gật đầu: "Nội dung của cuộc họp hôm trước còn nhớ kỹ không?"

Liên tục gật đầu: "Nhớ kỹ, đều đang nghiêm túc thi hành, tranh thủ tuần này xuất chương trình ra."

"Ừ, đến nghỉ đông, chúng ta có thể nghỉ ngơi, trang web không thể nghỉ ngơi, cho nên gần đây nhất định phải làm thật tốt."

"Hiểu rồi ạ!"

"Vất vả rồi, trở về đi."

"Hả?" Các quản lý bối rối, gọi toàn bộ quản lý lên, chỉ để nói cái này?

"Các ông còn muốn ở lại thêm một lát à?"

"Sếp bận rộn, chúng tôi đi trước." Nối đuôi đi ra, tựa như phía sau có mãnh thú.

Sau khi cửa khép lại, Trịnh Thâm bình tĩnh lập tức đứng lên, thuần thục gỡ hình giấu đi.

Lúc Miêu Miêu trở lại, phòng làm việc lại khôi phục trạng thái bình thường.

Cô cầm gì đó trên tay vừa đi vừa đọc: "Anh, cái này cần phải đăng ký đúng không?"

Trịnh Thâm liếc nhìn: "Cần phải đăng ký."

Miêu Miêu gật đầu, tự đến máy vi tính đăng ký, ánh mắt nghiêm túc.

Trịnh Thâm nhìn một chút thì cười, sau này Miêu Miêu tốt nghiệp có thể vẫn đi theo anh thì thật tốt!

"Sau này Miêu Miêu muốn làm công việc gì?"

Trên tay đối phương đang bận gõ, qua một lúc lâu mới nói: "Giáo viên."

"Hả? Không phải em học khoa hóa gì đó sao?"

"Có thể làm giáo viên đại học mà."

"À... Tốt rồi." Nguyện vọng của Trịnh Thâm tan biến, trong lòng thật sự rất lạnh.

Miêu Miêu tiếp tục công việc trong tay, cô luôn luôn rất tích cực làm việc.

...

"Mười giờ sáng ông chủ Lý muốn qua bàn về nguồn cung cấp cuối năm, mười một giờ họp với phòng kỹ thuật, đã thông báo xong rồi. Một giờ chiều ông chủ Chu muốn qua, bốn giờ chiều phải đến công ty IM."

Miêu Miêu khép tài liệu lại: "Đúng rồi, ông chủ Hạ bên xưởng quần áo lại gọi cho quản lý Văn, tạm thời ông ta từ chối, nếu buổi chiều có thể ký hợp đồng với ông chủ Chu thì sẽ từ chối ông ấy, quản lý Văn nói nếu cần sẽ liên lạc lại."

Nghiêm túc báo cáo xong, Trịnh Thâm gật đầu, cười nói: "Biết rồi, Miêu Miêu giỏi quá."

Đối phương hung hăng trừng anh: "Nghiêm túc đi!"

Cô đã làm việc ở đây hơn một tuần lễ, trí nhớ tạm được, thứ đến trên tay cô chỉ cần phân loại, cùng với làm kế hoạch và sắp xếp.

Những thứ cần quyết sách trong công ty, liên quan đến vấn đề chuyên nghiệp, trên có Trịnh Thâm, dưới có các quản lý, cũng chưa cần đến cô.

Nhưng có lẽ cô là người duy nhất trong toàn công ty có thể đốc thúc ông chủ, có cô ở đây, Trịnh Thâm không bao giờ ra ngoài sau năm giờ, nên tăng ca thì tăng ca.

Hơn nữa chuyện cô có thể làm không ít, tất cả quản lý của công ty, gần đây thật sự mặt mày hớn hở đấy.

Có thư ký Miêu, rốt cuộc không cần đối diện trực tiếp với lửa giận của sếp, mặc dù xử phạt giống nhau, nhưng ít ra không bị hù đến run chân.

Bàn làm việc trong văn phòng mới một tuần đã chất đống không ít đồ, Miêu Miêu ngồi xuống, đâu vào đấy tiếp tục công việc.

Mặt trời mùa đông mới vừa nhô lên, chiếu vào từ ngoài cửa sổ. Trịnh Thâm nhìn về phía Miêu Miêu, đôi mắt từ từ mỉm cười, cả người như được ánh mặt trời soi sáng tất cả bóng tối.

Chỉ cần có cô ở bên, dù làm việc, cũng mang theo mùi vị của năm tháng bình yên.

Cúi đầu, cũng tiếp tục làm việc. Anh muốn hết bận trước 29, dành ra vài ngày, đưa Miêu Miêu đi chơi một chút.

Mười giờ gặp ông chủ Lý, một tiếng.

Mười một giờ họp với bộ phận kỹ thuật.

Mười hai giờ rưỡi, tiếng gõ cửa phòng họp vang lên.

"Ai vậy?" Trịnh Thâm cau mày.

Cửa khe khẽ mở ra, đã nhìn thấy Miêu Miêu vừa mới nói sẽ đi ăn, đang xách theo một hộp cơm đi vào, Trịnh Thâm nhìn thấy vẻ mặt lập tức buông lỏng.

"Ăn cơm trước đi, ăn xong rồi tiếp tục ~" Cô cười nói.

Trịnh Thâm liếc nhìn thời gian, mới phát hiện đã mười hai giờ rưỡi rồi.

Bộ phận kỹ thuật cũng cảm động muốn khóc!

Nhìn thấy không! Đây chính là sự khác biệt giữa sếp và vợ sếp! Quá tri kỷ rồi!

Không phải là sếp tiếc tiền không gọi cơm hộp, vì anh ấy hoàn toàn cũng không biết mấy giờ rồi! Những người khác ai dám đến đây gõ cửa lúc sếp họp với bộ phận kỹ thuật chứ? Đó