Chương 68: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chuyển ngữ: Gà - LQĐ

Diệp Gia Thịnh đút tay trong túi, vui vẻ cười với cô, lúc không mặc cảnh phục thoạt nhìn vô cùng trẻ tuổi, cũng ít đi loại cảm giác bức người.

"Huấn luyện viên Diệp?" Miêu Miêu kinh ngạc.

Anh ta tiến lên từng bước, có chút không biết làm sao, người đàn ông này, công việc quanh năm cần phải trưng bộ mặt lạnh, cho nên nụ cười trông sẽ không được tự nhiên lắm.

"Phải thế nào em mới đổi cách gọi?"

Miêu Miêu lúng túng vò đầu cười ngốc, không phải cô không đổi miệng, mà cô không biết phải đổi thế nào.

Huống chi chuyện Nhan Duyệt lần trước... Chưa nói cô không quen thân với Diệp Gia Thịnh, hơn nữa cô là người đã có bạn trai.

"Huấn luyện viên Diệp đón Diệp Minh à?"

Diệp Gia Thịnh cười gật đầu: "Gần đây nghỉ phép, không có gì làm."

Miêu Miêu nghĩ đến đêm 30 anh ta vẫn còn đuổi bắt phạm nhân, cũng không dễ dàng gì.

"Nghỉ phép rất tốt." Không giống Trịnh Thâm, ngày ngày hận không thể nghỉ phép nhưng hoàn toàn không được.

"Em... Hôm nay có lớp à?"

Miêu Miêu lắc đầu: "Hôm nay không có lớp, đến đăng ký nhận sách giáo khoa thôi ạ."

"Vậy em đi đi, không làm chậm trễ em nữa, anh đợi Diệp Minh ở đây."

"Vâng." Cười gật đầu, xoay người đi bộ vào trường.

Cô bé này vẫn rất phòng bị anh ta!

Diệp Gia Thịnh nắm thành đấm để ở chóp mũi, đột nhiên nở nụ cười, ba tháng giải quyết vấn đề cá nhân, vẫn nên quý trọng thời gian, khó lắm mới gặp được cô gái trúng ý mình.

...

Diệp Minh gầy rồi.

Lúc Miêu Miêu nhìn thấy cậu ta vẫn rất kinh ngạc, hiện giờ vẫn là một cậu bé múp míp, nhưng không còn là kiểu cứ nhúc nhích thì thịt cả người run rẩy nữa.

"Ôi, Miêu Miêu."

"Hả?" Nhìn về phía Hạ Uyển Lâm bên cạnh.

"Cậu có cảm thấy Diệp Minh gầy xuống thì rất đáng yêu không? Còn rất đẹp trai..."

"Cậu ấy vẫn rất đáng yêu mà." Miêu Miêu nháy mắt, Diệp Minh rất tốt, vẫn luôn thật đáng yêu.

Hạ Uyển Lâm hận không thể cào tường: "Cậu nói xem sao cậu ta gầy nhiều vậy chứ? Tớ muốn gầy nhưng sao không gầy nổi đây?"

Cô ấy che thịt trên bụng mình, trên thực tế cô không mập, chỉ hơi có thịt dư trên bụng thôi.

"Cậu có thể chịu nổi loại khổ cực này à?"

Hạ Uyển Lâm ôm lấy thịt trên bụng: "Một giây thì được."

Miêu Miêu xem thường: "Cậu á, một giây thì thề son sắt, một giây sau nhìn thấy đồ ăn là quên ngay."

"Hu hu, không được vạch trần tớ!" Hạ Uyển Lâm kêu khóc.

Cô quả thật rất bội phục Diệp Minh, trước kia Miêu Miêu cũng là cô béo nghịch tập, nhưng cô không được tận mắt chứng kiến, nên không bị tác động mạnh mẽ như vậy.

Diệp Minh lột xác dưới sự chứng kiến của cô đấy! Thấy tận mắt khi cậu ấy mập như thế nào, sau đó gầy lại ra sao.

Phòng học do trưởng lớp tạm thời tìm được, sau khi phát sách, lại thông báo sự sắp xếp của trường học với bọn họ cho học kỳ mới, rồi giải tán.

Diệp Minh ngồi phía