Chương 69: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chuyển ngữ: Gà - LQĐ

Cậu đột nhiên nhớ lại, lúc trước chú nhỏ luôn như vô tình như cố ý hỏi thăm Miêu Miêu, khi đó cậu chỉ nghĩ do chú ấy biết tâm sự của mình.

Diệp Minh thả chậm bước chân, từ từ kéo giãn khoảng cách với hai người kia, đi nép vào hai bên hàng cây, che giấu bóng dáng của mình.

Cậu nhìn hai người ở cửa thư viện không biết đang nói gì, Miêu Miêu che miệng cười, rồi sau đó vẫy tay, vào thư viện.

Ánh mắt Diệp Gia Thịnh rất vui vẻ, đứng tại chỗ nhìn bóng lưng Miêu Miêu, nhíu mày, tươi cười.

"Chú nhỏ!" Phía sau vang lên tiếng của cháu trai.

Quay đầu lại: "A Minh xong rồi hả? Đi thôi, chú nhỏ đưa cháu về nhà."

Diệp Minh nhìn anh ta, nhẹ gật đầu, không nói gì.

Hai người cùng đi ra cổng trường học, toàn bộ hành trình Diệp Minh đều cúi đầu không nói.

"A Minh hôm nay sao thế? Tâm trạng không tốt à?"

"Chú nhỏ... mỗi ngày chú đều đưa đón cháu, có phải rất lãng phí thời gian không?"

"Không sao, dù sao chú nhỏ cũng không có gì làm."

Diệp Minh cố gắng để mình trông thật bình thường: "Không phải có ba tháng giải quyết vấn đề cá nhân sao?"

Bị cháu trai nhạo báng, cảnh sát Diệp giả vờ tức giận, vỗ nhẹ bờ vai cậu.

"Thằng nhóc, dám chế nhạo chú? Chú đây không phải đang cố gắng sao!"

Trong nháy mắt trái tim Diệp Minh lạnh xuống, cái lạnh từ lòng bàn chân dần dần dời lên, toàn thân không còn hơi ấm.

Chú nhỏ của cậu nói nhất định là Miêu Miêu! Khi còn bé đã có quan hệ không tệ với chú nhỏ, nhưng chú nhỏ bề bộn nhiều việc, thỉnh thoảng có thể đưa đón cậu, có lúc không thể nào mỗi ngày đều đón đưa cậu.

Nhiều lần chú ấy vô tình hay cố ý hỏi thăm Miêu Miêu, hóa ra không phải vì biết được nội tâm của cậu...

"Chú nhỏ."

"Hả?"

"Chú về trước đi, cháu đột nhiên nhớ đến, còn phải đi gặp một người."

Diệp Gia Thịnh hơi giật mình, sau đó nghĩ đến Diệp Minh cũng có người yêu thì mỉm cười.

"Được lắm được lắm, tối nay cháu ở trường hay về nhà?"

"Chắc cháu ở trường ạ."

"Được, chú ý an toàn."

"Dạ."

...

Miêu Miêu có bạn trai.

Chú nhỏ cũng thích cô.

Chú nhỏ đã nói, chỉ có bảo vệ người mình thích ở bên cạnh mình, mới đáng tin nhất.

Cho nên bên cạnh Miêu Miêu, tư cách để làm vỏ xe dự bị, cậu cũng chẳng có.

Cậu không biết bạn trai Miêu Miêu, nhưng chú nhỏ ưu tú như vậy, bọn họ trai tài gái sắc ở cùng nhau, nhiều năm như vậy chú ấy chỉ có duy nhất một lần rung động này, nhất định sẽ đối xử tốt với cô thôi.

Cậu thật sự chẳng có cơ hội nào, hơn nữa cậu và chú nhỏ cùng thích một người, nếu bị trong nhà biết, Miêu Miêu...

Sau này không thể nói với bất kỳ ai rằng cậu thích Miêu Miêu được!

Lần đầu tiên Diệp mập mạp uống rượu, cống hiến cho quán thịt nướng ở cổng sau trường học...

"Ui chao tớ biết rồi! Cậu yên tâm, Ma Quỷ cay [1] đúng không? Được được được." Hạ Uyển Lâm bước nhanh về phía trước.

[1] Ma Quỷ cay (魔鬼辣): một món ăn vặt của Ấn (Bhut Jolokia) tiếng Anh là Ghost Pepper, giống như Poca hay Snack bên mình, món này khá cay.

"Tớ nói này cậu xong chưa, tớ sẽ mua về cho cậu mà... Khoan khoan, tớ có việc, tự cậu ra ngoài mua đi." Cúp điện thoại, đến bên cạnh người có sắc mặt không bình thường trong quán ăn kia.

"Đây không phải là Diệp Minh sao?"

Tên kia ở trong góc quán, hơi nhéo mắt, môi dính ít bia.

Hạ Uyển Lâm nhẹ đẩy cậu: "Này, cậu làm gì thế?"

Cậu ngẩng đầu lên, đôi mắt mênh mang, sắc mặt đỏ bừng, xoay người ôm lấy cô.

"Mẹ ơi! Con khó chịu quá!"

Hạ Uyển Lâm: "..." Mẹ cái đầu cậu! Bà đây không đẻ