Chương 73: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sở tướng quân rất khiếp sợ, khiếp sợ giống vậy, còn có hai người khác, Trí Viễn và Trí Ninh, bọn họ căn bản cũng không có nghĩ đến, Thiên tử thật sự quyết định xuất binh Giang Nam tiễu trừ Thủy Phỉ. Thủy Phỉ là mối.com họa không phải một ngày hay hai ngày, nhưng Thiên tử đột nhiên quyết định trừ phiến loạn, để cho tất cả mọi người giật mình! Sở tướng quân vẫn nhớ, lúc Trí Ninh đến đây nói nguyên do, rốt cuộc tuổi còn nhỏ, dấu không được chuyện gì, mặc dù y hết sức không muốn nói tới Hòa Linh, nhưng lại vẫn bị Sở tướng quân hỏi. Mà hiện nay, lời Hòa Linh đã nói, thật ứng nghiệm.

Mà giống nhau cảm thấy khiếp sợ, còn có Trí Viễn Trí Ninh, bọn họ đều là tự mình nghe Hòa Linh nói qua, càng cảm thấy, mình quả nhiên là không có học tốt, nếu như học tốt, làm sao sẽ như thế! Cũng càng nghiêm túc, bọn họ không thể bị một cô nương làm hạ thấp đi! Lần này trừ phiến loạn, Thiên tử vốn là định Mông đại tướng quân trong triều, nhưng mà Tạ thừa tướng liên tục hết lòng, đổi thành Chu tướng quân, mặc dù là hết lòng, Chu tướng quân và Tạ thừa tướng quan hệ cũng không thân mật, nói cho đúng, tương đối kém! Theo cách nói của Tạ thừa tướng, Chu tướng quân tổ thượng là người Giang Nam, thích hợp làm cái này hơn. Mông tướng quân mặc dù lợi hại, nhưng rốt cuộc là người phương bắc, không bằng Chu tướng quân thích hợp hơn.

Trong triều võ tướng, thế lực lớn nhất chính là Mông tướng quân, tiếp theo là Chu tướng quân, Chu tướng quân, Sở tướng quân. Sở tướng quân ở triều trong tứ đại tướng quân, lớn tuổi nhất, nhưng thứ hạng thì đứng hàng chót nhất. Mà lần này Chu tướng quân mang binh xuất chinh, nếu như nhất cử tiêu diệt Giang Nam Thủy Phỉ, nghĩ đến tất nhiên được Thiên tử coi trọng, vượt qua Chu tướng quân đã là tất nhiên, sợ là cùng Mông tướng quân cũng có thể cao hơn một bậc. Chính vì vậy, xuất chinh lần này rất quan trọng, lúc này, Sở tướng quân hết sức đau lòng mình không nắm bắt được cơ hội lần này, mặc dù trừ phiến loạn có nguy hiểm, cũng chưa chắc có thể thành công, nhưng tóm lại có như vậy tiến hơn một bước cơ hội! Thân là một võ tướng, nếu như trên chiến trường không thâu được nhiều ưu thế, làm sao có thể đủ làm cho người ta xem trọng! Mông tướng quân có thể để cho ra cơ hội này, bởi vì bản thân của y là người không dễ bị người khác lấy động, nhưng trong ba người, là hoàn toàn khác nhau!

Nếu như sáng nay y đối với việc trừ phiến loạn biểu hiện hết sức kiên định, chưa chắc sẽ không là y đi Giang Nam trừ phiến loạn, mà bây giờ, tất cả đã thành định cục, Chu tướng quân trừ phiến loạn, đã là tất nhiên! Mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng Sở tướng quân cũng không khó chịu lắm, chuyện này cho ông cảnh tỉnh, như vậy có thể thấy được, giỏi về phân tích triều đình, là cực kỳ trọng yếu! Mà mấy đứa bé học tập, cũng là cực kỳ trọng yếu. Bây giờ mặc dù không thể tùy tiện đem những người khác cũng đổi tiên sinh, nhưng lại có thể them chút yêu cầu, nghĩ như vậy, Sở tướng quân lại an ủi rất nhiều.

Hơn nữa, Hòa Linh bên kia, trưởng thành hơn mong đợi! Cái tiểu nha đầu này không đơn giản! Nếu như không có trải qua nghiên cứu, nàng làm sao nói chính xác như vậy, một chuyện, đã để ông nhìn thấy hai lần thành quả, nếu nói là trùng hợp, ông không tin! Sở tướng quân lập tức đợi Hòa Linh bình diendanlqd.com tĩnh, Hòa Linh thật đúng là cảm thấy cả người rét run, nếu như một người không thể đưa ra yêu cầu như vậy, cần gì phải thân thiết. Dù sao, ông là người có thể từ bỏ ngay ca nữ nhi ruột thịt của mình! Đúng, Hòa Linh nhìn ra được, nếu như Sở thị đang nháo chuyện, lão tướng quân chắc là sẽ không thả bà ta, một nữ nhi chỉ có thể cho Sở gia thêm gièm pha mà không có kết quả gì tốt đẹp, Sở lão tướng quân sẽ không ngại xử lý nó, điều này nàng đã sớm thấy rõ!

Hiện tại chỉ nhìn, Sở thị có thể tìm đường chết đến mức nào! Mà Sở lão tướng quân có thể dễ dàng tha thứ đến mức nào! Bất quá Hòa Linh bây giờ đối với Sở thị cũng không phải cảm thấy hứng thú, nàng cảm giác hứng thú là Triệu Uyển Như, trừ phiến loạn bắt đầu, Tạ thừa tướng hết lòng với Chu tướng quân, lại nói, hai người này ở trong triều đình còn có tranh chấp, nhưng Tạ thừa tướng lại có thể chú trọng đại nghĩa hơn, quả nhiên là người đáng kính trọng. Nhưng Hòa Linh xem ra, cái này đã nói lên, Tạ thừa tướng cùng Chu tướng quân, thật ra thì một nhóm, Tạ thừa tướng trong tay có Triệu Uyển Oánh, y nhất định sẽ lợi dụng Triệu Uyển Oánh đối phó Vân Phong, nàng ngược lại không giúp đỡ Thủy Phỉ, dù sao có thể cùng Triệu Uyển Oánh cấu kết, cũng không phải là người tốt gì. Huống chi còn là Thủy Phỉ, mặc kệ cướp của người giàu giúp người nghèo khó thế nào, rất nhiều chuyện, đều là nàng không biết! Nàng không thể mù quáng phán đoán!

Phải nói Tạ thừa tướng một bước cờ này đi cực tốt, đề cử người có chút dối đầu với mình là Chu tướng quân, đạt được Hiền Danh, mà Chu tướng quân nhưng thật ra là cùng ông một phe, chỉ cần ông lấy Triệu Uyển Oánh này ra làm đòn sát thủ, Vân Phong cầm đầu Thủy Phỉ tất nhiên sẽ bị bắt! Chu tướng quân đạt được lớn hơn trợ lực, thật là một bước quân cờ tốt. Mà quân cờ tốt, là nàng hiện nay không đáng tan được đấy! Về phần Lục Hàn, y chưa chắc không biết chuyện này, nhưng y lại dung túng tình thế phát triển, bởi vì hắn ta khác với yêu cầu của bản thân. Cái y muốn, là tiêu diệt Thủy Phỉ, mà mình đương nhiên cũng là hi vọng tiêu diệt Thủy Phỉ, nhưng người tiêu diệt Thủy Phỉ, nàng không hy vọng là Chu tướng quân, nhưng bây giờ xem ra, nàng quản không được rồi.

Quả nhiên, sự tình phát triển ý như nàng dự đoán trước, Triệu Uyển Oánh lên đường trở về Giang Nam, chỉ ở đại quân trước khi xuất phát năm ngày, nàng đi trước thời hạn. Hòa Linh có chút chán ốm, nàng cảm thấy, đầu óc của mình không thể sử dụng tốt hơn! Mà lúc này, Tạ thừa tướng ngược lại đắc chí vừa lòng, ông hết sức hài lòng tình hình bây giờ. Trừ phân phó Tạ Nam, cùng với người khác cũng giao phó thỏa đáng, chỉ cần Triệu Uyển Oánh trong ứng ngoài hợp, không lo Thủy Phỉ diệt trừ không được.

"Thùng thùng" tiếng gõ cửa vang lên, Tạ thừa tướng nói: "Vào đi!"

Quả nhiên, chính là Tạ Du Vân, Tạ Du Vân vào cửa, thở dài nói: "Thăm kiến phụ thân!"

Tạ thừa tướng gật đầu, "Ngồi đi!"

Một bên Tạ Nam cùng kiến lễ, nói: "Thừa Tướng, đã như vậy, như vậy thuộc hạ đi xuống trước!"

Tạ Du Vân nhìn Tạ Nam rời khỏi, nói: "Phụ thân vì sao kiên trì muốn cho Uyển Oánh trở về, con thấy, nàng cũng không muốn đi!" Lần này y cuối cùng là không vâng lời Tạ Thừa tướng, đã cố gắng nhịn xuống, nhưng dù nhịn xuống, lại cuối cùng không hoàn toàn nhịn được, liền hỏi!

Tạ thừa tướng càng phát ra cảm thấy, mình đối với Tạ Du Vân giáo dục đã sai, lúc nhỏ thông minh tuyệt đỉnh, không để cho y dính một