Chương 147: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Thiên Hương Lâu làm ăn khá tốt cho dù là đến khi nào, đều là ngồi đầy chỗ, đừng nói gian phòng, có thể tìm được chỗ ngồi cũng đã không tệ rồi.

Đoán chừng bát đại trưởng lão cũng đã không đặt được gian phòng, nên ngồi hết ở trên lối đi rồi.

Hiển nhiên tám lão tổ không nhìn thấy Lăng Kỳ Tuyết bọn họ tiến vào, đại trưởng lão tức giận nhỏ giọng nói thầm: "Lăng Kỳ Tuyết này chính là một nghiệp chướng, theo ý ta, tìm một cơ hội tóm nàng rồi nhốt vào trong đại lao, ngược đãi nàng mười ngày nửa tháng, ngược nàng đến cả người đều tàn, đến lúc đó còn không cho chúng ta đan dược thì cứ tiếp tục ngược!"

Nơi này là đại sảnh Thiên Hương Lâu, xung quanh cũng ngồi đầy người.

Tám lão giả này cũng không ngu như vậy, lại ở trước mặt mọi người đàm luận chuyện Lăng Kỳ Tuyết, quanh người bọn họ bố trí một tầng kết giới, thực lực Nguyên Tôn trở xuống căn bản là không thể nghe thấy bọn họ nói gì.

Nhưng cấp bậc tinh thần lực của Lăng Kỳ Tuyết đã đến Nguyên Tôn sơ kỳ, thực lực của tám trưởng lão này đều là Nguyên Tôn sơ kỳ, tối đa cũng chỉ có thể bố trí kết giới Nguyên Tôn sơ kỳ, nàng chỉ cần hơi động tâm một chút là có thể nghe tháy bọn họ đang nói cái gì.

Đông Phương Linh Thiên đã nghe thấy lời nói của tám lão già kia, lòng đầy lửa giận muốn bộc phát, Lăng Kỳ Tuyết đã kéo hắn lại.

Muốn nháy mắt giết mấy lão già kia rất dễ dàng, chỉ là, nàng muốn nghe một chút bọn họ có thể vô sỉ đến mức nào.

Hiển nhiên so với dự tính hạn cuối của nàng còn thấp hơn!

Nhị trưởng lão nói: "Ta đồng ý với quan điểm của đại trưởng lão, nhưng Lăng Kỳ Tuyết mỗi ngày đều ở tổng bộ Thiên Hoa Cung, chúng ta lại không có cơ hội xuống tay!"

Tam trưởng lão nói: "Chúng ta có thể xuống tay từ người nàng quan tâm, nghe nói nàng có quan hệ không tệ với thiếu đông gia của đại dược phòng Lâm La, nếu không chúng ta tóm lấy Lâm thiếu đông gia, uy hiếp nàng ra ngoài."

Tứ trưởng lão bổ sung: "Cứ như vậy, nhất định kinh động đến cung chủ Thiên Hoa Cung, nếu hắn ra tay, chẳng phải là chúng ta tự tìm đường chết sao."

Lăng Kỳ Tuyết: Coi như ngươi có chút hiểu biết!

Ngũ trưởng lão cũng khuyên: "Ta xem chúng ta vẫn nên suy nghĩ muốn biện pháp dỗ Tuyết nhi trở về thôi, dù sao cũng là Lăng gia có lỗi với nàng trước."

Lục trưởng lão cũng không tình nguyện: "Ngươi có ý gì, trước kia nàng là một phế vật, chúng ta nuôi nàng lớn cũng đã là ban ơn với nàng rồi, nàng có tư cách gì oán hận, trước mắt đã đến lúc nàng báo đáp công ơn nuôi dưỡng vài chục năm của chúng ta rồi, mà ngươi nhìn một chút nàng đã làm như thế nào, ở trong phòng đấu giá còn nói không cho chúng ta cơ hội đấu giá! Ta đồng ý lời của đại trường lão, bắt được nàng sẽ ngược chết nàng!"

Thất trưởng lão phụ họa: "Đúng thế đúng thế, nếu nàng còn không cho chúng ta đan dược, chính là tìm mười nam nhân......"

Đông Phương Linh Thiên thật sự nghe không nổi nữa!

Những người này thật sự là trưởng lão của một đại gia tộc sao?

Thấy thế nào cũng đều như là cường đạo da mặt dày, lòng dạ độc ác.

Không, có lẽ cường đạo còn có thể nói một chút đạo nghĩa giang