Chương 39: Ảnh vệ đấu trí

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Cao thủ cấp bậc Nguyên Vương có lực chống đỡ thật sự là biến thái!

Cổ tay của Lăng Kỳ Tuyết chuyển một cái, kiếm vung lên ngăn cản.

"Leng keng!"

Kim loại va chạm với kim loại phát ra tiếng kêu lanh lảnh, lực lượng to lớn, chấn động làm cả cánh tay của Lăng Kỳ Tuyết đều tê dại, bội kiếm trong tay thiếu chút nữa rơi khỏi tay.

Thực lực của Nguyên Vương này thật sự là không phải tệ!

Chỉ một kích này, Lăng Kỳ Tuyết đã cảm thấy sự chênh lệch của hai bên, ở trước mặt Nguyên Vương cường đại, Nguyên Giả nho nhỏ chỉ có phần bị ngược đãi, nếu không phải lúc trước nàng đã hạ độc, ảnh vệ ra tay lực lượng và tốc độ ít nhiều cũng bị ảnh hưởng, không chừng một kiếm này là có thể muốn mạng của nàng!

Mà Lăng Kỳ Liên bên kia bị uy áp của thái tử làm chấn động mềm nhũn ngồi dưới mặt đất, cho đến khi ảnh vệ xuất hiện vẫn không hòi phục nguyên khí lại, bị một tiếng va chạm phát ra tiếng vang chấn động lớn kia mới phục hồi tinh thần lại, nàng khó tin ngẩng đầu nhìn Lăng Kỳ Tuyết, trong mắt đầy ý tứ không rõ cảm xúc.

Phải biết, một tháng trước nàng đánh Lăng Kỳ Tuyết một trận, ngay lúc đó nàng lại không có một chút nguyên lực nào, sao có thể ở trong vòng một tháng ngắn ngủn có thực lực đối kháng với Nguyên Vương!

Nàng là Nguyên Giả đỉnh phong, cũng không thể thành công tiếp được lực lượng một kiếm của Nguyên Vương!

Lăng Kỳ Tuyết còn là phế vật Lăng Kỳ Tuyết kia sao?

Lăng Kỳ Liên lâm vào trầm tư, trong một tháng này, Lăng Kỳ Tuyết biểu hiện thật khác thường, giống như biến thành người khác, nàng cẩn thận nhớ lại, trong thời gian này xảy ra chuyện gì.

Chuyện còn chưa kết thúc, Lăng Kỳ Tuyết bị một kích mạnh nhất của ảnh vệ lùi lại mấy bước, dựa vào bức tường phòng nghỉ ngơi.

Phía sau nàng chính là cửa sổ, ngoài cửa sổ, Lăng Kỳ Tuyết còn có thể thấy phía dưới đang tiến hành trận bán đấu giá Thuần Nguyên Đan như dầu sôi lửa bỏng.

Lực chiến đấu kinh khủng, Lăng Kỳ Tuyết ngưng tụ tinh thần lực thành một đường thẳng, như một tia la-de bắn vào Thức Hải, đánh vào trong Thức Hải của ảnh vệ.

Nàng là luyện đan sư, tinh thần lực mạnh hơn người bình thường, cho dù là Nguyên Vương, tinh thần lực cũng không nhất định mạnh hơn nàng.

Đây là suy đoán của nàng và cũng là một cuộc đánh cược của nàng, thắng cuộc, ảnh vệ sẽ bị giết chết, thua cuộc, nàng nhiều nhất chỉ tổn thất một chút tinh thần lực.

Nàng cũng không cho rằng tinh thần lực của một Ảnh vệ có thể ở trên nàng, lại vẫn có thể phản công.

Nàng thắng cuộc.

Mặc dù tu vi của ảnh vệ đã đạt đến cấp bậc Nguyên Vương, nhưng mà hắn chú trọng sức chiến đấu, phương diện tinh thần lực đã bỏ qua, phải là cấp bậc Nguyên Tướng sơ kỳ, tinh thần lực của Nguyên Vương mới hoàn toàn nghiền ép Tinh Thần lực của Nguyên Tướng!

Trên mặt của ảnh vệ hiện ra vẻ khổ sở, mặc dù không kêu đau, nhưng Lăng Kỳ Tuyết vẫn thấy được hi vọng.

Tinh thần lực bị tổn thương, lực chống đỡ của hắn ắt sẽ giảm xuống, đến lúc đó Vân Sát Tán trên người của hắn thừa lúc yếu ớt mà vào, hắn muốn không trầy da xước thịt cũng khó!

Quả nhiên, chỉ qua mấy giây, ảnh vệ càng lúc càng thấy nôn nóng tay bắt đầu gãi.

Mu bàn tay của hắn đã hiện ra những