Chương 93: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Nhìn thấy tiến lùi đều khó, cho dù chạy sang ngang cũng không có đường!

Mắt thấy hoàng hậu đang đánh bọc sườn từ bên trái nàng, một lão giả không biết là ai đánh bọc sườn từ bên phải của nàng.

Bốn cao thủ hợp lại tạo thành một vòng vây, giữ nàng ở trong vòng.

Lăng Tức Tuyết dùng thời gian ngắn nhất để suy nghĩ một chút: Nàng và Lăng Nhạc giao chiến rất nhiều nhất lần, cũng hiểu rõ ông ta nhất, chỉ có mấy người hợp lại kia!

Thi triển Thuỷ Độn Hỏa Xà, bộ pháp Toàn Phong Vô ảnh Cước đến mức tận cùng.

Ở lúc tính mạng gặp phải đe dọa thì người đó bị kích phát ra tiềm lực thường là khổng lồ nhất, Lăng Kỳ Tuyết cũng không nghĩ đến, nàng lại có thể lập tức chạy đến trước mặt của Lăng Nhạc, sau khi đánh chính diện Hỏa Cầu Truy Mệnh với ông ta, lợi dụng ưu thế của bộ pháp Toàn Phong Vô ảnh Cước, lập tức chạy qua ông ta.

Bùi Văn Thanh và mấy người hoàng hậu cũng không phải ngồi không, trong giây lát đã đuổi theo nàng, tạo thành thế vây kín.

Lăng Kỳ Tuyết bị sa vào trong vòng vây lần nữa, tình hình vô cùng nguy cấp.

Ở ranh giới sống chết.

Thà bị chết trận, cũng không cúi đầu!

Lăng Kỳ Tuyết thi triển Thuỷ Độn Hỏa Xà đến mức tận cùng, tiến về phía Lăng Nhạc lần nữa.

Nhưng lần này Lăng Nhạc đã có phòng bị, Lăng Kỳ Tuyết không thực hiện được.

Bản năng chuẩn bị cứng rắn chống lại nguyên lực Hỏa của Lăng Nhạc.

Lúc này, không khí như bị bóp méo, tiếp theo từ giữa không trung xuất hiện một lão giả.

Lão giả xuất hiện đột ngột, như là trực tiếp xé rách hư không đi ra.

Quanh người của ông tỏa ra uy áp cường hãn, cho dù là cao thủ như Lăng Nhạc cũng chịu đựng đến có vẻ khó nhọc.

Trên trán của Lăng Kỳ Tuyết càng rỉ ra mồ hôi lớn chừng hạt đậu, nếu không phải vẫn còn nghị lực, liều mạng chống lại cái chết, vào lúc này đã quỳ xuống rồi.

Nhìn lại hoàng hậu, nào còn uy nghiêm của hoàng hậu, mồ hôi trên trán chảy thành thác, y phục hoa lệ toàn thân ướt sạch, y phục mỏng manh dính vào trên người, hiện ra hình dáng bên trong, quỳ trên mặt đất, có vẻ nhếch nhác vô cùng.

Lăng Kỳ Tuyết khó khăn ngẩng đầu lên, đây không phải là lão giả lần trước xuất hiện với Đông Phương Linh Thiên sao?

Vừa nghĩ, một bóng người quen thuộc chạy ra từ sau lưng lão giả.

Toàn thân y phục màu đen xốc xếch không chịu nổi, như đã trải qua một trận chiến ác liệt, tóc tai đều lộn xộn.

Không để ý bản thân nhếch nhác chút nào, một mạch chạy về phía Lăng Kỳ Tuyết.

Lúc này lão giả đã thu uy áp lại, Lăng Kỳ Tuyết thấy tình huống đạt được chuyển biến tốt.

Mấy người Lăng Nhạc cũng kinh ngạc nhìn chằm chằm Lăng Kỳ Tuyết.

Bọn họ càng muốn quan sát lão giả, nhưng lão giả vừa xuất hiện đã lấy ưu thế áp đảo áp chế bọn họ, đối mặt với cường giả có thể trong nháy mắt giết chết bọn họ, bọn họ không có can đảm này!

Hơn nữa rõ ràng lão giả