Chương 57-1: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Puck - Diễn đàn

Lâm Thấm tiểu cô nương rất thích trang điểm, ngồi ở trước gương nghiên cứu kiểu tóc thật lâu, “Mái tóc” màu vàng nhạt của nàng bị nàng sai sử Khổng Dương giày vò tới giày vò lui, cuối cùng vẫn bện thành bím tóc nhỏ nàng yêu thích. Quần áo nàng chọn áo tay áo lớn màu hồng nhạt cùng với váy thêu hoa hồ nước xanh –– trên váy thêu một con lại một con ngỗng trắng nhỏ, có con ngẩng đầu ưỡn ngực, có con dáng vẻ đắc ý ngạo mạn, có con bình dị gần gũi.

Váy này là mấy ngày trước làm cho Lâm Thấm, bởi vì thời gian rất gấp, cho nên La Thư đặc biệt mời mấy vị tú nương nổi tiếng trong phưởng phường cùng nhau bắt đầu làm việc, mới xem như hoàn thành đúng hạn định, không làm trễ nải Lâm Thấm tiểu cô nương mặc đi dự yến hội của phủ Tương Dương trưởng Công chúa.

(*) Phưởng: the, tơ lụa (danh từ), xe sợi, đánh sợi (động từ)

Lâm Thấm ăn mặc xong rồi, xoay mấy vòng trước gương, sung sướng cười ra tiếng.

La Thư lấy nữ nhi như vậy, không khỏi buồn cười, “Là bởi vì trên váy thêu Đại Bạch sao? A Thấm thích ngỗng trắng như vậy à.”

Lâm Đàm mỉm cười trêu chọc muội muội, “Không thêu trên váy, ai biết ta có con Đại Bạch chứ, ai biết được công tích dạy dỗ vĩ đại của ta chứ, có phải như vậy không, tiểu a Thấm?”

Lâm Thấm bị tỷ tỷ nói trúng tâm sự, có mấy phần xấu hổ, “Đúng vậy, thêu Đại Bạch trên váy, tiện cho muội khoe khoang…” Đôi tay nhấc váy đong đưa mấy cái, nhìn ngỗng trắng trên đó cười hì hì.

“Hóa ra là như vậy, nhị tiểu thư của chúng ta thật sự là có một hiểu biết đặc biệt.” Giờ La Thư mới hiểu được, cười đến không xong.

“Muội còn có thể khoe khoang tỷ tỷ.” Lâm Thấm nhào tới trên đùi tỷ tỷ, “Tỷ tỷ thật lợi hại, tỷ tỷ, đến lúc đó tỷ nắm tay nhỏ bé của muội, muội liền khoe khoang với Luân ca ca và tiểu mập mạp có được không?”

“Tỷ tỷ không thể đi.” Lâm Đàm mỉm cười.

“Tỷ tỷ không thể đi, vì sao?” Lâm Thấm rất thất vọng.

Lâm Đàm chỉ cười cười, La Thư vội kéo tiểu nữ nhi qua tỉ mỉ nói cho nàng biết, “A Thấm, tỷ tỷ của con sắp phải gả cho Diệu ca ca của con rồi, cô nương đã đính hôn, không tiện ra cửa, phải ở nhà yên tâm chuẩn bị đợi gả. Phong tục tập quán chính là như vậy, không có cách nào.” di3n~d@n`l3q21y"d0n

Lâm Thấm nghe cái hiểu cái không.

“Luôn không thể ra cửa sao?” Lâm Thấm hỏi.

“Không phải, không phải.” La Thư vội nói, “Chờ tỷ tỷ của con gả cho Diệu ca ca của con, tỷ tỷ con liền có thể ra cửa. Nhưng mà, đến lúc đó thân phận của tỷ tỷ con đã thay đổi.” Đến lúc đó tỷ tỷ con chính là Vương phi đó.

“Hóa ra là vậy.” Lâm Thấm gật đầu nhỏ, bày tỏ nghe hiểu.

La Thư dễ dàng khiến cho Lâm Thấm hiểu ra một chuyện chắc rất khó lý giải đối với Lâm Thấm như vậy, vô cùng vui mừng.

Lâm Thấm ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn lên, rất hiểu chuyện nói với tỷ tỷ: “Tỷ tỷ, vậy tỷ nhanh chóng xuất giá đi, xuất giá liền có thể ra cửa nha.”

La Thư: …

Lâm Đàm: …

A Thấm, ngươi cứ vội vã đuổi tỷ tỷ xuất giá như vậy sao.

Yến tiệc của Tương Dương trưởng Công chúa mời tất cả đều là nữ khách, cũng không mời khách nam, nhưng mà, Lâm Khai hộ tống La Thư và Lâm Thấm đến trước cửa phủ trưởng Công chúa, lại được quản gia ân cần mời vào, “Lâm đại công tử, trưởng Công chúa đã căn dặn, ngài và người khác không giống nhau, mời, mời.”

Lâm Khai dù sao cũng phải đợi sau khi bữa tiệc chấm dứt trở lại đón nương và muội muội, liền không từ chối, theo quản gia đi vào.

Bữa tiệc lần này mời khách rất nhiều, người nhà có mặt mũi trong Kinh thành đều tề tựu không sai biệt lắm, trang phục đẹp đẽ, người người nhốn nháo, náo nhiệt vô cùng.

Lâm Thấm là một tiểu hài tử thích náo nhiệt, nhìn thấy nhiều người thật hưng phấn, “Chà, nếu như tất cả những người này đều là thân thích của mình, thì tốt biết bao.”

Khóe miệng La Thư giật giật, “A Thấm, nếu như chúng ta có nhiều thân thích như vậy, nương liền bận rộn không xong, không rảnh chăm sóc con.” Thật sự có nhiều thân thích như vậy, chỉ cần nhân tình lui tới thôi đã mệt chết người, biết không?”

“Vậy không muốn, không cần.” Lâm Thấm quả quyết lắc đầu.

Mẫu thân không thể chăm sóc nàng, như vậy không được.

“A Thấm thế mà lại có lúc không muốn thân thích.” La Thư cười híp mắt.

Tương Dương trưởng Công chúa là muội muội cùng mẹ với Hoàng đế, đối xử tốt hơn trưởng Công chúa bình thường nhiều, phủ Công chúa căn cứ theo phủ Thân Vương mà xây dựng, điện rực rỡ, khí thế to lớn, trong phủ tổng cộng chia làm ba đường trung đông tây, trên trung lộ là tiền viện, chính điện, hậu điện, đông lộ và tây lộ có một vài sân viện, phối hợp chặt chẽ với trung lộ. Phía sau phủ Công chúa là hoa viên, chu vi mấy dặm, đình đài lầu các phân bố khắp, phong cảnh tuyệt đẹp. Trưởng Công chúa gặp khách ở chính điện, sau khi La Thư và Lâm Thấm tới, liền được mời đến trong chính điện. dieendaanleequuydonn

Tương Dương trưởng Công chúa cười tủm tỉm ngồi trên chủ vị, trên đầu chải búi tóc bàn ngọc vọng tiên, trên búi tóc cài một cây trâm đầu phượng lớn trong suốt sáng chói khảm châu khảm ngọc, nổi bật lên khuôn mặt xinh đẹp không sao tả xiết. Ngồi bên người nàng là năm vị lão quý phụ, còn có mấy phụ nhân trung niên hoặc trẻ tuổi đứng cạnh, mọi người châu ngọc đầy đầu, phú quý hoa mỹ. Trước đầu gối lại để mấy cái ghế nhỏ, trên ghế nhỏ có mấy tiểu hài tử ngồi, nữ có nam có, Lâm Thấm không quan tâm người khác, nhìn thấy mấy tiểu hài tử mắt liền sáng lên, cẩn thận nhìn coi, nàng biết có Lương Luân, Cao Nguyên Dục, còn có cửu Công chúa.

“A Thấm, muội đã đến rồi!” Lương Luân là tiểu chủ nhân, nhìn thấy Lâm Thấm liền đi tới chào hỏi.

“Lâm Thấm, bây giờ ngươi mới đến!” Cao Nguyên Dục ton ton ton chạy đến, trong miệng oán trách.

“A Thấm, chúng ta muốn đến trong viện chơi, chỉ chờ ngươi.” Cửu Công chúa cũng không tiện ngồi tiếp, tới đây mềm mại nhỏ nhẹ nói.

Lâm Thấm vừa mới vào cửa liền có ba đồng bọn tới đây chào hỏi với nàng, sâu sắc cảm thấy mình rất có nhân duyên, rất được hoan nghênh,